Chương trước
Chương sau
Dịch giả: Chu Cường

"Bây giờ thì làm gì?"

Hủy Diệt Giả nhìn thấy những khẩu pháo đang liên tục điều chỉnh góc độ bắn, nó khiếp hãi kêu lên.

Lâm Siêu không để ý đến nó, mà ngẩng đầu nhìn về máy chiếu của hệ thống trí thông minh nhân tạo, lạnh lùng nói:

"Ngươi nên kết thúc trò đùa dai này đi."

Đứa bé trai sửng sốt một chút, gương mặt non nớt của nó trở nên âm trầm, nói:

"Ngươi cảm thấy ta đang lừa ngươi sao. Nếu như không tin ngươi cứ thử đứng ra phía trước nòng pháo xem sao. Cứ thử xem ta có dám bắn chết ngươi không?"

"Đừng, tuyệt đối đừng."

Hủy Diệt Giả vội vàng nói, nó chỉ lo Lâm Siêu quá kiêu ngạo, sẽ mạo hiểm thử nghiệm.

Lâm Siêu đương nhiên sẽ không muốn đánh cược với tính mạng của mình. Sinh mệnh chỉ có một. Hắn cũng không dám khẳng định hệ thống trí thông minh nhân tạo này có phải đang đánh lừa hắn không. Nhưng có lẽ là khoảng 70%. Nếu như hệ thống trí thông minh nhân tạo này đã giải phóng tất cả những hạn chế của nó, thì nó đã sớm rời khỏi mảng không gian chật hẹp này, đi ra thế giới bên ngoài.

Vì lẽ đó, Lâm Siêu mới suy đoán, nó đang lừa mình.

Đương nhiên, cũng không loại trừ môt khả năng khác…hệ thống này đã không thể nào hoạt động được nữa.

Hấp!

Đúng lúc này, trên tất cả những nòng pháo điện từ đang tích tụ năng lượng, những quả cầu ánh sáng trên miệng phào đang thu nhỏ lại. Ánh sáng trở nên ảm đạm, quá trình tích tụ năng lượng đã dừng lại. Những nòng pháo điện từ chầm chậm thu lại vào bên trong những cái lỗ. Toàn bộ bức tường bên ngoài cung điện trong nháy mắt đã trở nên bóng loáng như gương.

"Đang chơi vui!"

Hình ảnh giả lập của thằng bé bĩu môi một cái, nói:

"Vốn ta còn muốn dọa ngươi nữa, thế nhưng ngươi lại không biết phối hợp. Ta thật không thể nào hiểu nổi, một kẻ giảo hoạt như ngươi lại lựa chọn cái tên ngu ngốc này làm Dẫn Đạo Giả. Vào đi. Theo quy định, những kẻ ngoại lai như các ngươi nếu như đã vượt qua con đường bố trí vô số những cạm bẫy, đi tới nơi này. Sẽ được phép đi vào trong cung điện lựa chọn mười món đồ. Nhớ kỹ chỉ có mười cái thôi nhé. Nếu như ngươi dám chọn hơn mười cái, thì ta sẽ có quyền giết chết ngươi. Đến lúc đó đừng trách ta đấy, hừ hừ!"

Nói xong, cánh cổng khổng lồ của cung điện phía sau lưng nó từ từ mở ra.

"Ngươi nói ai ngu ngốc!"

Hủy Diệt Giả giận tím mặt nói:

"Ngươi thông minh như vậy, chính là do loài người chúng ta chế tạo ra. Không có chúng ta, từ đâu ngươi được sinh ra!"

"Hắc! Ta được chế tạo ra từ trí thông minh của dân tộc ta, chứ không phải từ ngươi."

Hình ảnh giả lập của thằng bé cười lạnh nói.

Hủy Diệt Giả nhất thời ngậm miệng không phản bác được.

Lâm Siêu hấp háy hai mắt, luồng khí hoàng kim đã nhanh chóng di chuyển tới tất cả những bộ phận quan trọng trên cơ thể. Sau khi tiến vào trong cánh cửa, Lâm Siêu đã thi triển năng lực 'Thượng đế Lĩnh vực' tập trung chú ý tất cả mọi động tĩnh xung quanh. Chưa có lúc nào buông lỏng cảnh giác.

Ở bên trong, không gian cung điện vô cùng rộng lớn. Ở chính giữa là một quả cầu Thủy Tinh. Có lẽ là chỗ tu luyện của nhà trí giả Phillips. Bên trong cung điện không có thứ nào khác ngoài quả cầu đó. Phía trên trần cung điện có điêu khắc rất nhiều hình vẽ kỳ lạ, tựa hồ đó là ngôn ngữ của Atlantis.

"Đây chính là Ngày Tận thế. Thánh kinh Alantis có ý nghĩa gần giống cuốn Kinh thánh của các ngươi."

Hủy Diệt Giả chú ý tới ánh mắt của Lâm Siêu, ngay lập tức lên tiếng giải thích. Nó đã nuốt chửng bộ não của Hứa Tư lệnh, có thể học tập được rất nhiều tri thức của nhân loại. Có thể coi như nó là một nửa nhân loại.

Lâm Siêu nhanh chóng ghi nhớ những hình vẽ mô tả ngày tận thế. Tuy rằng, hắn xem không có hiều gì. Thế nhưng, sau này nếu có cơ hội tìm hiểu ngôn ngữ Atlantis thì có thể phiên dịch lại ý nghĩa của những hình vẽ đã được vị Trí giả khắc lên trần cung điện. Những hình vẽ này chắc chắn còn có ý nghĩa khác.

Qua nửa giờ, Lâm Siêu đã âm thầm ghi nhớ tất cả những hình vẽ được điêu khắc trên trần cung điện.Tiếp theo hắn quay đầu sang bên phải, bên đó chất chồng hàng nghìn cái hòm lớn, nhỏ khác nhau. Có cái thì cao ngang đầu người, có cái thì chỉ bé như hộp đựng nhẫn kim cương.

"Những thứ có thể lựa chọn đều được để ở đây."

Gương mặt thằng bé xuất hiện trên một tấm gương hình thoi, nó hất hàm nói:

"Những cái hòm báu vật này đều có giá trị liên thành. Đây là những bảo vật mà chủ nhân ta đã tạo ra. Bảo vật cao cấp nhất có thể sanh ngang vật phẩm cấp SS, thứ kém cỏi nhất chỉ có cấp F. Ngươi chỉ được chọn mười hộp. Không được phép mở hộp ra rồi mới lựa chọn. Chọn xong cái nào thì lấy cái đấy, sau khi chọn xong tất cả thì mới được mở ra. Ngươi lấy được thứ gì thí đó chính là do vận may của ngươi. Chủ nhân ta từng nói, vận may chính là số trời, giống như mệnh trời. Ngươi có may mắn hay không thì phải dựa vào chính ngươi."

"Trí giả rất thích nói ra những điều lung tung mơ hồ như thế sao?"

Hủy Diệt Giả nói với Lâm Siêu:

"Ngươi đừng nghe nó nói, ta biết cách phân chia của những hòm báu này. Dựa theo tín ngưỡng trong văn hóa Atlantis. Màu sắc của hòm báu có thể phân chia thành 7 loại màu sắc khác nhau. Trong đó màu tím đại biểu cho cấp cao nhất. Đồ vật chứa trong hòm báu màu tím khẳng định đó là những bảo vật tốt nhất."

"Ồ?"

Hai mắt Lâm Siêu sáng lên, đây chính là tin tốt, nếu như manh động. Rất khả năng sẽ chọn phải một vật rác rưởi cấp F hoặc E. Vật phẩm cấp F trong di tích chẳng khác nào khẩu súng lục bình thường ở bên ngoài. Thuộc về vật phẩm cấp thấp nhất. Không hề có tác dụng nào đối với hắn.

"Khốn nạn, ngươi là kẻ dối trá!"

Đứa bé tức giận hét lên.

Hủy Diệt Giả cười hắc hắc, nói:

"Cài gì mà dối trá, ta đây chính là Dẫn Đạo Giả. Ngươi đừng quên, một Dẫn Đạo Giả không được làm trái với lời thế."

"Ngươi!"

Đứa bé tức giận nhìn hắn.

Lâm Siêu liếc mắt nhìn qua thằng bé, bỗng nhiên lòng hắn máy động một cái. Hắn quét mắt nhìn qua những hòm báu này, lúc sau hắn nhếch mép cái một cái. Quả nhiên không ngoài dự đoán, Những cái hòm màu tím có số lượng tương đương với những cái hòm màu đỏ, đều là mười cái.

Lâm Siêu không do dự, nhanh chóng lựa chọn mười cái hòm màu đỏ.

Hủy Diệt Giả nhìn thấy sự lựa chọn của Lâm Siêu, nó giật nảy cả mình, kinh ngạc kêu lên:

"Ngươi, tại sao ngươi không nghe lời ta. Màu đỏ chính là cấp thấp nhất!"

"Ta biêt!"

Lâm Siêu bình tĩnh trả lời.

Thằng bé vô cùng sửng sốt,sau đó nó phản ứng rất nhanh, nó trợn mắt lên nói:

"Ngươi, tại sao ngươi lại lựa chon mười cái hộp cấp thấp nhất. Không phải nó đã nó với ngươi, màu tím mới là màu cao cấp nhất. Nếu như ngươi đổi ý, ta sẽ cho ngươi thêm một cơ hội nữa."

"Không cần!"

Lâm Siêu cắt đứt lời nó, nói:

"Bây giờ ta có thể mở hòm ra được chưa?"

"Ngươi!"

Hệ thống trí thông minh nhân tạo vô cùng tức giận, hàm răng nó cắn chặt lại, nói:

"Có thể mở ra. Khốn nạn, tại sao ngươi lại không theo lẽ thường như thế. Không phải hắn nói cho ngươi màu tím mời là thứ cao cấp nhất. Tại sao ngươi lại muốn lấy thứ kém cỏi nhất?"

"Ngươi chỉ là bộ não nhân tạo, không phải là con người."

Lâm Siêu vừa lấy những cái hòm hắn chọn, vừa nói:

"Suy nghĩ của nhân loại so với ngươi còn phức tạp hơn nhiều. Bộ não nhân tạo của người chỉ quen với việc tính toán mà nhân loại chung ta còn biết cách…Tính kế!"

Hủy Diệt Giả ngay lập tức tỉnh ngộ, nói:

"Ta hểu rồi, tên tiểu quỷ này biết ta sẽ dẫn người đến và sẽ nói cho ngươi biết màu nào mới là cao cấp nhất. Vì thế nó đã tiến hành đánh tráo, thì ra là như vậy. Ha ha, lần này thật là thoải mái, tiểu quỷ ngu ngốc, đấy chính là mua dây tự buộc mình đấy. Ha ha thật là hả hê. Tiểu quỷ, không phải lúc trước ngươi rất vênh váo hay sao?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.