Dịch giả: Chu Cường
Lâm Siêu chậm rãi đứng thẳng lên, ánh mặt trời sau lưng Bát Tí Bích Thần chiếu rọi lên người hắn tạo thành một cái bóng dài in lên bức tường phía sau lưng. Trên miệng hắn lộ ra một nụ cười tàn khốc, nhìn nắm đấm trên một cánh tay của Bát Tí Bích Thần, chỗ đó xuất hiện một lỗ lớn to bằng chậu rửa mặt.
Bát Tí Bích Thần cúi đầu nhìn bàn tay mình, khi phát hiện vết thương trên ngón tay nó mới giật mình. Nó không ngờ thời gian trôi qua mới ngắn ngủi vài tháng, mà con kiến hôi trước mặt lại tiến bộ thần tốc đến như vậy. Lúc trước, nó có thể dễ dàng giết chết con kiến hôi này, nhưng bây giờ chẳng những những đòn tấn công của nó bị chặn lại, mà đồng thời nó cũng bị thương!
“Dị số!”
Hai mắt của Bát Tí Bích Thần tràn đầy lửa giận nhìn Lâm Siêu, nói:
“Ngươi cho rằng chỉ bằng từng ấy lực lượng, là ngươi có thể làm cho ta bị thương được ư?”
Nó vừa nói dứt lời, thì lỗ thủng trên bàn tay của lấy tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được đang từ từ thu nhỏ lại. Đất cát trên mặt đất và những hạt bụi trong không khí bị hút về phía lỗ thủng trên bàn tay của Bát Tí Bích Thần. Chỉ trong chốc lát vết thương đã biến mất.
“Thân thể của ta được làm thành từ bụi mặt trăng, là nguyên tố Thổ có chứa thuộc tính Kim, không có một thứ gì có thể gây tổn thương cho ta được!”
Bát Tí Bích Thần từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-khai-mat-the/3156263/quyen-7-chuong-303.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.