Dịch giả: Chu Cường
Một tia lửa điện lóe lên trong con ngươi của Lâm Thi Vũ. Giống như một viên đá ném xuống mặt hồ phẳng lặng. Bầu không khí thoải mái trong phòng họp nháy mắt trở nên căng thẳng.
Hai mắt La Kiếm nheo lại thành một đường chỉ, trong mắt lộ ra sát ý cùng một sự khinh miệt nói:
"Năng lực Lôi điện sao? Ngươi cho rằng chỉ với một Tiến Hóa Giả đặc thù như ngươi mà có tư cách uy hiếp được ta sao. Hoặc do Tiến Hóa Giả đặc thù ở căn cứ các ngươi quá ít cho nên mới đến phiên tiểu tử kia lên làm thủ lĩnh?"
"Ta không uy hiếp ngươi."
Thanh âm của Lâm Thi Vũ thoáng trầm lại, dường như lựa chọn lùi bước. Thế như câu nói tiếp theo lại khiến cho hàn ý trong mắt Lâm Thi Vũ đại thịnh:
"Đứng trước kẻ địch mới dùng đến từ uy hiếp. Con điều ta nói với ngươi chính là sự thật."
"Muốn chết!"
La Kiếm gầm lên một tiếng, tất cả đồ ăn bằng kim loại trước mặt hắn đột nhiên nổ tung, giống như bên trong có gắn thuốc nổ vậy. Thế nhưng, điều kỳ dị chính là tất cả mảnh vụn kim loại nổ tung lại bắn thẳng về phía Lâm Thi Vũ. Những mảnh vụn đó giống như Nộ Long rít gào lao tới.
Chíu chíu chíu…
Những mảnh vỡ kim loại bay nhanh như chớp thoáng cái đã tới trước mặt Lâm Thi Vũ.
Đám người Liêu Cương, Triệu Thuẫn ở bên cạnh đều thất kinh. Bọn họ không nghĩ tới La Kiếm lại xúc động như vậy. Chỉ bị khích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-khai-mat-the/3156233/quyen-7-chuong-317.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.