Dịch giả: Chu Cường
Liêu Cương ngẩn ngơ nói:
“Không mang quân đội tới. Ý của ngươi là…”
“Căn cứ Tinh Thần đến tiếp viện chỉ có bốn người chúng tôi mà thôi.”
Lâm Thi Vũ thản nhiêu trả lời, không có cảm giác ngượng ngùng hay xấu hổ gì cả.
Đám người Bộ Phàm, La Kiếm, Triệu Thuẫn đang quan sát đàn quái ở phía xa cũng kinh ngạc quay đầu lại nhìn tiểu cô nương mới 7, 8 tuối này. Nếu như không phải là người trấn định thì bọn họ cứ nghĩ là thính giác mình có vấn đề.
“Ngươi, ngươi nói gì, căn cứ Tinh Thần chỉ phái bốn người các ngươi đến tiếp viện?”
Tôn Vũ đứng bên cạnh Triệu Thuẫn líu lưỡi, trợn mắt nói.
Lâm Thi Vũ đã sớm dự liệu được phản ứng của bọn họ, bình tĩnh nói:
“Thủ lĩnh của chúng tôi đã nói, binh không tính nhiều mà ở chỗ tinh. Lát nữa, bốn người chúng tôi sẽ hộ trợ Liêu thủ lĩnh chống đỡ chính diện đẩy lùi tấn công của đàn quái vật.”
Bộ Phàm dùng ánh mắt có hàm ý sâu xa nhìn Lâm Thi Vũ một cái, sau đó thu hồi ánh mắt nhìn về phía chiến trường xa xa trước mặt, trong mắt lộ ra vẻ trầm tư.
Hai người Triệu Thuẫn và Tôn Vũ liếc mắt nhìn nhau, cùng cười khổ. Vốn bọn họ rất hảo cảm với căn cứ Tinh Thần, thế nhưng không nghĩ tới đó lại là một căn cứ thật âm hiểm. Chỉ phái bốn người tới, tranh thu lấy danh tiếng. Điều này quả thật vô cùng vô sỉ!”
La Kiếm cười khẩy một tiếng, nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-khai-mat-the/3156229/quyen-7-chuong-319.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.