Thẩm Trì cẩn thận mà tránh ở góc đường, nhìn xung quanh không có ai mới đi ra ngoài.
Bây giờ là rạng sáng bốn giờ, không ai trên đường mới bình thường, dù sao chẳng người nào nguyện ý tại lúc sáng sớm cuối tháng 12 lại chui ra khỏi ổ chăn cả, đây cũng không phải mùa hè.
Thành phố Thái Nguyên tháng 12, đầu đường còn vương tuyết trắng rơi mấy ngày trước chưa kịp hòa tan, hắn híp mắt ngẩng đầu nhìn không trung u tối, cười lạnh.
Hiện tại thân thể hắn, đối với nóng lạnh không có cảm giác quá lớn, trên thực tế chỉ cần qua mấy năm nữa, thời tiết như này với loài người mà nói, đã thực xa xỉ.
Ngày 31 tháng 12.
Là ngày tận thế buông xuống.
Mà giờ đây, hầu hết tất cả mọi người, vẫn còn đang say giấc.
“Choang!”
Thẩm Trì không chút do dự phá tan cửa thủy tinh một shop trang phục nhỏ bên đường, quả nhiên giống hệt như hắn dự đoán, còi báo động chẳng qua chỉ dùng để bài trí, căn bản không có kêu vang.
Thời đại bây giờ, cửa hàng khắp nơi đều lắp còi báo động, hắn tùy tiện đảo qua đống thủy tinh rơi loảng xoảng trên mặt đất, vào trong cửa hàng, ngay cả đèn hoạt động trên camera* cũng không thấy, chứng tỏ máy theo dõi căn bản là không bật.
*: cái đèn đỏ, ừm, nói chính xác hơn là đèn LED xanh hoặc đỏ, nhưng thường thì màu đỏ, của camera khi chúng hoạt động, buổi tối nhìn rất rõ, ban ngày phải nhìn xiên và cẩn thận thì mới thấy được
Mà kể cả bị camera quay được thì có sao, qua hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-hoi-mat-the-chi-thien-la-kinh-vu/204761/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.