Diệp Diệu Đông một lời khó nói hết xem mẹ của hắn. Nàng biết quá nhiều! Bất quá cô vợ hắn bây giờ nhưng là đối hắn cầu gì được đó, nơi nào sẽ không cho hắn tiền rồi? Không cho hắn tiền vậy cũng là chuyện xưa , cũng năm ngoái... Ách. . . Vẫn chỉ là năm ngoái chuyện trước kia a... Tốt lắm giống như cũng không có trôi qua bao lâu? Hắn cho là phế vật lịch sử đã qua rất lâu rồi. Thời gian trôi qua thật chậm, vội vàng ăn tết lật thiên, tránh khỏi cha hắn mẹ luôn cảm thấy hắn qua lại liền ở trước mắt, không có trôi qua bao lâu, cũng phải bị nhắc tới.
Ngươi trí nhớ làm gì tốt như vậy? Luôn nói tới nói lui một chuyện, ta nhưng là đứng đầu một nhà, nàng sao lại không cho ta tiền? Đứng đầu một nhà ngươi túi cũng như cũ không có tiền.
Diệp Diệu Đông:
...
Có thể hay không đừng nói thật? Cảm giác có bị mẹ ruột khinh bỉ đến . Hắn sờ sờ túi muốn phản bác, phát hiện còn thực sự hết tiền.
Ai ra biển còn mang theo một đống tiền phóng túi?
Không sai! Ai ra biển còn mang theo rất nhiều tiền giấy, phóng trong nhà cho lão bà bảo quản là nên !
Cha ta túi cũng không có tiền.
Kia không phải rồi? Trong lúc bất chợt nói dễ nghe như vậy vậy, nhất định là có chuyện gì, dỗ ta cho nhiều ngươi làm việc a? Cùng cha ngươi một dạng.
Diệp phụ trước Diệp Diệu Đông một bước trở lại, mới vừa đang đi cách vách mượn đao tử cùng mặt thớt chuẩn bị giúp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-hoi-1982-tieu-ngu-thon/5069378/chuong-608.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.