Thiệu Hàm ngẩn người, chiếc nĩa trong tay khẽ gõ vào khay, vẻ bối rối thoáng xuất hiện trên khuôn mặt cậu, nỗi ưu tư bị che khuất dưới hàng mi rũ xuống.
Thẩm Hữu thấy cậu không có phản ứng nào, nhàn nhạt bỏ qua chủ đề này: "Sao cậu không tham gia giải đấu?"
Thiệu Hàm: "Là bởi vì thành viên dự bị bên đội tôi vẫn chưa có kinh nghiệm thi đấu, thế nên để bọn họ tích lũy chút ít kinh nghiệm mà thôi."
"Vậy cũng đâu nhất thiết phải thay cậu chứ?" Thẩm Hữu nói: "Cậu không ra sân thì tỷ lệ thắng của đội cậu sẽ giảm đi rất nhiều."
"Tôi cũng chẳng đặc biệt gì."
Hai người nói chuyện câu được câu chăng khoảng một lúc, chủ đề cũng hời hợt chẳng đâu đến đâu. Không khí trên bàn ăn có chút đình trệ, tiếng nói thỉnh thoảng sẽ làm nổi bật lên sự trầm mặc vốn có.
Thiệu Hàm ăn xong trước bưng khay đứng lên: "Thẩm Hữu, tối nay tôi còn phải về phục bàn* cho Thanh Huấn đội nữa, đi trước đây, cậu cứ từ từ mà ăn."
(Phục bàn*: thuật ngữ trong môn cờ [cờ vây, cờ tướng…], sau một trận đấu thì người đánh cờ sẽ bày lại ván cờ; qua đó có cái nhìn sâu sắc hơn về ván đấu; suy nghĩ các nước đi; ưu điểm; nhược điểm; tích lũy kinh nghiệm cũng như cách thức ứng đối khi gặp phải những nước cờ tương tự.)
Thẩm Hữu gật đầu, nói hẹn gặp lại với Thiệu Hàm, cuối cùng cũng thu dọn bộ đồ ăn rồi rời đi. Hào Sâm đang chống đầu ngồi cách bọn họ một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-esport-co-tinh-yeu-set-danh-chang/2421921/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.