Thế giới rộng lớn như vậy, sao có thể trùng hợp đến thế!? Khang Vạn Lý quả thực hoài nghi rằng nữ thần vận mệnh đang dằn vặt cậu.
Cậu đã lên lớp muộn vì tên biến thái này rồi, giờ còn phải học cùng lớp với hắn, lại còn tận một năm???
Chịu cực hình cũng không có thảm như vậy đâu!
Cậu mong đợi cuộc sống lớp 12 lâu đến thế, vậy mà nó lại bị hủy hoại trong tay một tên biến thái! Thân thể Khang Vạn Lý cứng ngắc, cậu cau màu, càng lúc càng tức giận.
Ánh mắt của cậu tràn ngập địch ý, Hoa Minh ở cửa như thể cảm nhận được, nhìn sang, mắt đối mắt, Hoa Minh như dừng lại một chút, khóe miệng nhẹ nhàng cong lên.
Hoa Minh nở nụ cười.
Đối với Khang Vạn Lý, nụ cười kia nhất định không có ý tốt gì cả.
Từ Phượng nhìn theo tầm mắt của Hoa Minh, cũng nhìn thấy cái người có gu thẩm mỹ kỳ quái vừa rồi. Từ Phượng kinh ngạc: "Đây không phải là cái người..."
Hắn còn chưa dứt lời, bị Dương Phục đi vào sau cùng huých nhẹ cùi chỏ vào bụng, Từ Phượng 'a' một tiếng, ngậm miệng lại.
Làm cái gì vậy! Từ Phượng dùng ánh mắt lên án Dương Phục, nhưng Dương Phục chẳng thèm để ý đến hắn, nói với Hứa Phinh đứa trên bục giảng: "Báo danh."
Sắc mặt Hứa Phinh lúc này mới dễ nhìn hơn một chút, bởi vì ba học sinh này rất nổi tiếng đối với các thầy cô trong trường, Hứa Phinh cũng chẳng mong đợi gì ở bọn họ, nhìn thấy Dương Phục chủ động ngăn không cho Từ Phượng nói chuyện, cô mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-do-me-luyen/169049/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.