Ánh mắt Hoa Minh ngập tràn ý cười, khiến cho hắn trông thật ôn nhu, hắn tựa như không nhận ra Khang Vạn Lý đang cường liệt từ chối, cười híp cả mắt nói: "Vậy chúng ta làm quen nhé."
Hai má Khang Vạn Lý cơ hồ muốn nhô lên. "Tôi không muốn làm quen với cậu. Đồ biến thái!"
Lúc mới nhìn mặt hắn, Khang Vạn Lý còn cảm thấy hắn đẹp, hiện tại nhìn lại, mới thấy mặt hắn chỉ có tác dụng che đi sự biến thái mà thôi!
Lớn lên đẹp thế, vậy mà là một tên biến thái, Khang Vạn Lý ngơ ra, không đúng... Không đẹp, lớn lên cũng không đẹp tí nào!
Nhìn cái bản mặt này xem, thiếu điều viết chữ hỏng lên mặt luôn!
Thực sự rất xấu!
Hoa Minh cười cười, trầm giọng nói: "Biến thái? Em nói anh à?"
Khang Vạn Lý cười lạnh: "Không phải cậu thì còn ai nữa?"
Hoa Minh ung dung: "Sao anh lại là biến thái được? Anh cũng đâu có mặc váy."
Khang Vạn Lý cứng người, không nghĩ tới một tên biến thái còn biết trả đũa!
"Cậu..."
Vốn Khang Vạn Lý đang chen trong một cái thang máy với Hoa Minh, ban đầu còn có chút sợ sệt, nhưng Hoa Minh không táy máy tay chân, lá gan của cậu liền lớn lại.
"Tôi mặc váy vì..." Khang Vạn Lý bỗng nhiên dừng lại, cảm thấy bản thân không cần thiết phải giải thích với một tên biến thái, cậu trừng mắt nhìn Hoa Minh một cái, mạnh mồm nói: "Mặc váy thì làm sao? Cũng chẳng liên quan đến cậu!"
Hoa Minh thập phần dung túng mà nói: "Không sao, em thích mặc gì cũng được."
Khang Vạn Lý được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-do-me-luyen/169045/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.