Cậu vội vội vã vã, trước khi ra khỏi nhà phải thay bộ quần áo đã, Khang Vạn Lý nhảy dựng lên: "Chờ tao hai phút, tao lập tức ra ngay."
Mấy hôm nay Khang Vạn Lý rất ít khi đi ra ngoài, quần áo bị dì Trương dọn sạch sành sanh, ở trước tủ quần áo chiến đấu 30s, Khang Vạn Lý mới tìm được cái T-shirt đỏ thẫm mình thích nhất kia.
Không biết tại sao dì Trương lại để cái áo này ở nơi sâu nhất trong tủ, hại cậu tìm đến nửa ngày.
Cậu mặc quần áo tử tế, đứng trước gương đánh giá bản thân, Khang Vạn Lý phi thường thỏa mãn: "Mình cũng quá đẹp trai đi."
Lao xuống lầu đổi giày, ở ngay cửa nhìn thấy dì Trương, dì Trương bị cái áo đỏ thẫm của cậu dọa cho sững sờ, cũng không biết nên nói gì cho phải.
Khang Vạn Lý sao lại mặc cái áo này chứ? Không phải bà đã cất vào sâu lắm rồi sao?
Đứa nhỏ này... Coi như là lớn lên rất đẹp đi chăng nữa, cũng không thể ỷ vào khuôn mặt mình mà muốn làm gì thì làm!
Thằng bé không có thẩm mỹ quan sao?
"Cháu chuẩn bị ra ngoài à?"
Hơn nữa ra ngoài còn mặc bộ đồ này? T-shirt đỏ thẫm với quần bò?
Khang Vạn Lý nói: "Vâng! Cháu và A Tu đi ra ngoài chơi, mấy tiếng nữa sẽ về, buổi tối đừng quên làm cơm cho cháu nha, cháu còn muốn ăn anh đào nữa."
Dì Trương nào có thể chú ý đến anh đào này kia, chỉ để ý đến trang phục của Khang Vạn Lý, nhưng đáng tiếc mấy câu nói chưa kịp nói ra khỏi miệng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-do-me-luyen/169041/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.