Buổi tối, khi Chúc Thiết Đản trở về, Chúc lão thái thái đã nhắc lại chuyện Trình bà tử tới vào ban ngày, làm trò trước mặt người trong nhà một lần, nói cho hết lời còn không quên nhìn Chúc Thiết Đản giờ phút này còn đang buồn đầu ăn cơm:
- Ta nói này Thiết Đản, tuy nói hôn nhân là đại sự lệnh của cha mẹ, lời người mai mối, nhưng chúng ta không phải là ngươi, ta vừa mới thương lượng với gia gia của ngươi, vẫn muốn biết ngươi nghĩ gì.
- Đúng vậy, Thiết Đản đường ca, ngươi muốn đi thăm nữ tử Chu gia kia không? Chúc Viêm nghe Chúc lão thái thái nói, đã dò hỏi ý kiến Chúc Thiết Đản, bởi vì buổi chiều mình nghe Viên Tiêu nhắc đến chuyện Chúc Thiết Đản và Tôn Ngọc Trúc, hai người này là tình đầu ý hợp, hơn nữa Tôn Ngọc Trúc cũng là một ca nhi biết chiếu cố người khác, nếu như thành thân cũng sẽ không khi dễ Thiết Đản thành thật trong nhà, nếu như cô nương nhà khác chưa từng gặp mặt thì không giống nhau, ai biết ai có tính tình gì, người quen biết đã lâu vẫn tốt hơn.
Chúc Thiết Đản cảm nhận được người trong nhà đang nhìn mình tha thiết, buông bát cơm trống không trong tay xuống, cổ họng phát ra một tiếng, lau mặt nhìn về phía mọi người:
- Ý kiến của ta chính là chờ Ngọc Trúc ca nhi, ta thích ý của hắn, người khác thì thôi.
Tôn tử thành thật của nhà mình rốt cuộc cho câu nói thống khoái, Chúc lão thái thái cũng không để ý, đứng dậy lại cho Chúc Thiết một bát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-dau-duoi-nam-son/4600996/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.