Tôn Ngọc Trúc quan sát thấy vẻ mặt không ngừng thay đổi của Viên Tiêu, không khỏi run lên, hắn nói nhỏ:
- Chúc lão thái thái kia à? Người trong thôn ta đều biết lão thái thái kia thương cháu trai, hiện tại đại tôn tử của nàng không ngốc, các ngươi cũng không bái đường, ngươi cũng chỉ là phu lang mà hắn đồng nuôi dưỡng, đương nhiên sẽ nhớ thương hắn cưới một nữ nhân làm vợ con, ca nhi chúng ta vẫn không thể sinh bằng nữ nhân.
Mỗi một câu của Tôn Ngọc Trúc đều giống như một cây đao, không ngừng đâm vào lòng Viên Tiêu, tuy rằng đồng dưỡng phu lang ở đây cũng là nhà chồng, nhưng địa vị lại không bằng ca nhi hoặc là nữ nhân được cưới hỏi đàng hoàng khác, có người trong sạch sẽ khi đồng dưỡng phu lang thành niên, làm cho hắn một nghi thức thành thân tượng trưng, có người ngay cả nhắc cũng không nhắc.
Viên Tiêu trầm mặc, không phải là vì sau này mình có nghi thức thành thân hay không, mà là nhớ lại chuyện mà mình vẫn luôn kiệt lực muốn quên, hắn nắm chặt nắm tay cúi đầu nhớ lại cảnh tượng ngày xưa cha mẹ vứt bỏ mình, nếu cảnh tượng như vậy lặp lại một lần, hơn nữa vứt bỏ mình chính là Chúc Viêm mà hiện tại hắn càng ngày càng si mê, chỉ sợ hắn thật sự sẽ chết đi? Không, trước khi mình chết cũng phải giết chết Chúc Viêm mới được, như vậy hai người bọn họ còn có thể làm phu thê chỉnh tề ở trong bóng tối được không.
Tôn Ngọc Trúc cũng không biết suy nghĩ của Viên Tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-dau-duoi-nam-son/4600978/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.