Thời điểm Chúc Viêm đi ra khỏi ký túc xá, bên ngoài lại bắt đầu mưa phùn, mưa dầm mùa nào cũng có, Chúc Viêm cầm rương hành lý đi về phía trạm đón xe ô tô.
Lúc này đây, hành khách đi ô tô là bạn học cùng đi đến nơi khác thực tập, lúc Chúc Viêm rời khỏi còn không quên quay đầu lại nhìn đại học mình đã sống bốn năm, trong mắt lập lòe một chút không tha.
Khoảng cách từ nhà ga đến trường học cũng không xa, lúc Chúc Viêm đến nhà ga các đồng học khác cũng đều trình diện, tốt nghiệp quý nhiều học sinh, Chúc Viêm phải mất nửa ngày mới lên được ô tô đường dài.
- Chúc Viêm!
Lúc này người tên là Chúc Viêm chính là bạn học cùng hệ với hắn, Vương Khang Liên, từ cao trung đã giao hảo với Chúc Viêm, hiện giờ càng gọi là Chúc Viêm:
- Đừng nhìn, chỗ ngồi của hai ta là gần nhau.
Chúc Viêm nhìn kỹ dãy số chỗ ngồi bên cạnh Vương Khang Liên, sau khi ăn khớp với dãy số chỗ ngồi của mình, hắn mới an tâm sắp xếp rương hành lý thật tốt, để tâm ngồi xuống:
- Các ngươi tới cũng thật sớm.
- Ai, người trong nhà luôn thúc giục ta... Vương Khang Liên nói đến một nửa, nhớ tới Chúc Viêm từ nhỏ là cô nhi, vẫn luôn là ở trong viện phúc lợi lớn lên, liền lập tức ngừng đề tài.
Chúc Viêm cũng không để ý, mà là sau khi xe khách xuất phát, tiếp tục cười nói chuyện với Vương Khang Liên:
- Cũng là sợ ngươi chậm trễ chút thôi.
Vương Khang ừm một tiếng, môi mím
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-dau-duoi-nam-son/4600963/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.