Nhà tù dưới lòng đất Thanh Vân môn, một tia pháp lực bao quanh Tỏa tiên lung tan hết. Bóng tối lạnh lẽo bốn phía, trống trải cô tịch.
Tay Mặc Ngôn nhẹ nhàng vuốt chỗ câu nói cuối cùng con gái để lại trên đất, nghẹn ngào muốn khóc.
"Nếu cha bận việc, cũng không sao cả, con đi ứng phó đại bại hoại, nhất định con sẽ đánh bại lão!"
Trong bóng tối, Thương Minh nhìn người yêu hai viền mắt đỏ ửng ngồi xổm ở bên cạnh, hắn đưa tay nắm chặt tay y, giữa hai người không phải nói gì nhiều, đều biết rõ tâm tư của nhau, đó chính là —— bất luận ra sao, nhất định phải cứu Trọng Khuê trở về!
Thương Minh hóa thành Hắc Long, mang theo Mặc Ngôn bay quanh giữa trời, tìm kiếm dấu vết con gái lưu lại, rất nhanh phát hiện ký hiệu đặc thù.
Đó là ở nham thạch, mặt đất, trên tán cây cối, dùng vuốt rồng vẽ ra một vòng tròn, bên trong vòng tròn còn có một con giun uốn éo như rồng, không khác chữ " Con " Trọng Khuê vẽ trên đất.
Không những vậy, trong vòng tròn còn chỉ phương hướng, để Mặc Ngôn dễ tìm ra phương hướng chính xác.
Mặc Ngôn cùng Thương Minh bay về phía Đông.
Lòng y như lửa đốt, mở giác quan thứ sáu ra, cảm nhận từng tiếng hô gọi, mà những tiếng hô gọi này, vang vọng qua một lát thì dần dần biến mất.
Cuối cùng, thậm chí ngay cả dấu vết con gái lưu lại cũng biến mất, vượt qua phía trước là vùng luyện hóa, đến Vạn Động nham Trọng Khuê nói tới, hay tiếp tục tìm kiếm?
Mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-dang-tien-do/1465538/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.