Bạch Liên được Kim lão gia tử đưa về suốt đêm, lúc Hồng Nho Văn còn đang nằm mộng, khi hắn tỉnh lại, nhớ tới nội dung đêm qua Bạch Liên sở cầu, bắt đầu xoắn xuýt.
Có nên đáp ứng y đi cầu hôn không đây? Chẳng phải sẽ làm Mặc Ngôn không vui hay sao? Ngỗ nghịch sư thúc là chuyện Hồng Nho Văn tuyệt đối không dám làm.
Nêu hắn không đáp ứng thì sao? Liên đệ đã đủ đáng thương, đặc biệt là lúc y dựa vào vai hắn khóc tố, làm tim Hồng Nho Văn cũng muốn vỡ ra.
Hồng Nho Văn ở tại chỗ xoắn xuýt vạn phần, còn chưa quyết định phải nên làm gì thì, chợt thấy Nhạc Phong đi vào, không nói câu nào tức giận mắng hắn một trận, rồi muốn tự mình áp giải hắn về Côn Sơn.
Hồng Nho Văn không chịu, quát mắng: “Ngươi cũng chỉ là đồ đệ của cha ta mà thôi, sao lại dám quá đáng với ta như vậy? Dù ngươi tự cao tự đại, cũng phải do sư thúc ra lệnh! Mặc sư thúc có đuổi ta trở về không? Ngươi dựa vào cái gì…”
Nhạc Phong hừ một tiếng dài: “Đây chính là ý của sư thúc, bảo ta áp giải ngươi về Côn Sơn, không được tùy ý ra ngoài nữa!”
Hồng Nho Văn không thể tin tưởng, hắn cướp trước một bước, tóm chặt cổ áo Nhạc Phong: “Ngươi nói bậy, y sẽ không đối xử với ta như vậy, y có chuyện gì, tại sao không tự mình đến nói với ta, ngươi… Nói không chừng trong lòng ngươi có tư…”
Nhạc Phong nghe hắn nói càng ngày càng kỳ cục, dứt khoát bịt miệng hắn lại rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-dang-tien-do/1465510/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.