Bạch Liên buông lỏng cục đá trong tay, lộc cộc lộc cộc lăn qua một bên, hai người thoả thích hôn nhau.
Mặc Ngôn bấy giờ mới xem như thở phào nhẹ nhõm, Hồng Nho Văn bị Bạch Liên quấn lấy, sau này sẽ không quay lại làm phiền y, thực sự là chuyện vui vẻ to bự.
Đang chuẩn bị thừa cơ lăn xuống vách núi, rời khỏi chỗ thị phi, không ngờ biến cố lại bất ngờ nổi lên.
Hồng Nho Văn hôn được một lát, đột nhiên đẩy người trong ngực ra, như vừa tỉnh giấc chiêm bao tự mình trách cứ: “Ta… Sao ta có thể cùng đệ làm chuyện này… Ta…”
Bạch Liên không ngại bị Hồng Nho Văn đẩy ra, giận dữ và xấu hổ không chịu nổi, nhưng vẫn chưa từ bỏ ý định, đang lúc muốn tiến lên trước một bước, thì lại nghe Hồng Nho Văn run giọng nói: “Đệ đừng tới đây! Ta… Ta không… Không, ta không thích đệ, ta không thể làm chuyện có lỗi với Ngôn đệ…”
Lời vừa thốt ra, hai người một cục đá ‘hoá đá’.
Bạch Liên không thể tin nhìn Hồng Nho Văn: “Ngôn đệ… Huynh… Huynh lại…” Đây là chuyện không thể tưởng tượng nổi, Bạch Liên vốn tưởng rằng chỉ là một trong những đệ tử Côn Sơn dụ dỗ Hồng Nho Văn mà thôi, lại vạn vạn không ngờ tới, người đó chính là Mặc Ngôn!!
Hồng Nho Văn càng sợ hãi hơn, một lời của hắn thốt ra liền ý thức được sẽ có chuyện lớn không hay, vội vã chạy tới ôm chặt lấy Bạch Liên: “Không, ta có một sư đệ tên Liễu Nham, nó nói nó coi trọng đệ, nên ta không muốn tranh cướp với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-dang-tien-do/1465508/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.