Côn Sơn to lớn che khuất một vùng trời, đang dần dần rơi xuống biển.
Bốn con Huyền Vũ ngưng thần tụ khí, chuẩn bị nghênh đón sơn mạnh đang rơi xuống với tốc độ chóng mặt.
Ầm ầm ầm, là tiếng vang giữa sơn mạnh va vào mặt biển, sóng dâng cao vạn trượng bị rẽ ra một bên, Tứ Quy tiếp được cự sơn, nhưng không tiếp nổi sức nặng của nó.
Côn Sơn đè nặng lên lưng, sau đó Tứ quy dần dần tìm vào đáy biển.
Hôm ấy, nước tràn vào Côn Sơn, ngập tới giữa sườn núi chỗ phòng Hồng thị để ngủ, sau ba ngày, vừa mới khôi phục nguyên trạng.
Đệ tử Côn Sơn kinh hồn tám đảng, Hồng Thông Thiên bị giam ở trong Trảm Long Đài, hoàn toàn không biết bên ngoài xảy ra chuyện gì, càng thêm cảm thấy lo lắng.
Riêng bốn con Huyền Vũ cõng vác Côn Sơn, trong lúc yên tĩnh không người nói nhỏ.
“Tên nghiệt súc kia đến từ đâu? Tại sao ba lần bốn lượt tìm Côn Sơn ta gây phiền phức?”
“Ta không biết.”
“Từ khi nào dưới biển có Ác Long lợi hại đến vậy?”
“Ta không biết.”
“Do sơn chủ Côn Sơn đời hai gây ra phiền phức?”
“Ta không biết.”
“Cái này không biết, cái kia không biết, vậy rốt cuộc ngươi biết cái gì!” Một con Huyền Vũ nổi giận.
Một con Huyền Vũ khác vẫn chậm rãi trả lời: “Ta đây không biết mà!”
Hai con Huyền Vũ khác: “…”
Trong vùng biển nước màu đen, mặt trăng dần dần biến mất, mây đen tích lũy ở trên mặt biển, không khí lạnh cũng lờn vờn chiếm giữ xung quanh.
Bông tuyết màu trắng xào xạc rơi xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-dang-tien-do/1465505/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.