Hắn thật sự cảm thấy rất vui, khi Ỷ Thanh Lan đã đồng ý, để hắn chăm sóc mẹ con cô.
Cho đến khi con của cô và Dương Đổng Triệt được sinh ra đời, và tròn một tuổi.
- Cảm ơn em!
Ỷ Thanh Lan có hơi ngạc nhiên.
Hình như đây là lần đầu tiên, cô nghe Dương Đổng Triệt chủ động nói tiếng “cảm ơn” với cô, trong suốt hơn chục năm qua.
Hắn vươn tay cầm một chai nước trong túi nilon mà mình vừa mua về.
Mở nắp rót ra một cái cốc nhựa, rồi mới đưa cho Ỷ Thanh Lan.
- Em uống nước đi. Đây là nước dừa nguyên chất, tôi bảo người ta bổ trực tiếp, rồi cho nước vô chai để đem về cho em đấy.
- Đây là dừa biển, loại dừa rất hiếm và đắt, nhưng bù lại thì hàm lượng dinh dưỡng rất cao.
- Tôi nghe người ta nói phụ nữ mang thai, uống nước dừa rất tốt cho cả hai mẹ con.
Để mua được một trái dừa biển, cần phải tiêu tốn gần 400 đô la.
Mà loại dừa này rất hiếm, mỗi cây phải cần tới 40 năm để sinh trưởng và phát triển, lại cần thêm 5 đến 10 năm để kết trái.
Không phải cứ có tiền là có thể mua được đâu.
Không ngờ tới có ngày, Dương Đổng Triệt lại chu đáo với Ỷ Thanh Lan như vậy.
Đã đồng ý tiếp nhận sự chăm sóc của hắn rồi, nên cô cũng không từ chối đồ ăn, thức uống từ Dương Đổng Triệt.
Mà chủ động nhận lấy cốc nước từ tay hắn, đưa lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-dang-lieu-co-ngot-/3475820/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.