Đầu dây bên kia nhất thời im lặng vài giây, về sau lại nói.
- Hôm nay tôi có lịch quay quảng cáo, phải đến tối muộn mới rảnh. Nếu được thì tôi sẽ gửi địa chỉ biệt thự của tôi cho em, khoảng 9 giờ tối thì em đến nhé?
Muộn như vậy sao?
Ỷ Thanh Lan bây giờ, không còn cảm thấy Phó Kiến Đằng đơn thuần như trước nữa.
Cho nên, cũng ngại chuyện đến nhà anh ta vào buổi tối.
- Ừm... chúng ta có thể gặp nhau ở ngoài không anh? Không thì ngày mai anh có rảnh vào ban ngày không? Em sẽ đến nhà anh.
Qua chiếc điện thoại trong tay, cô nghe thấy giọng cười của anh ta.
- Ngày mai, tôi phải bay qua Nhật để thực hiện cảnh quay bên đấy. Chắc phải 2 đến 3 tháng nữa mới về nước.
- Mà... sao chúng ta lại phải gặp nhau ở ngoài? Em sợ đến nhà tôi vào ban đêm, Dương thiếu nhìn thấy sẽ ghen. Hay là sợ tôi làm gì em?
- Tôi đi quay cả ngày rất mệt, buổi tối chỉ muốn về nhà nghỉ ngơi. Em thông cảm cho tôi nhé?
Bị Phó Kiến Đằng đoán trúng tim đen
Ỷ Thanh Lan chợt giật mình, vội vàng lên tiếng phủ nhận.
- Không phải! Em không có ý đó. Ừm... vậy anh cho em xin địa chỉ nhà, buổi tối em sẽ đến.
Bây giờ, Ỷ Thanh Lan rất nóng lòng muốn biết, người con gái trong bức ảnh kia là ai.
Nếu phải chờ đến khi Phó Kiến Đằng đi Nhật trở về.
Cô sợ lòng mình sẽ không yên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-dang-lieu-co-ngot-/3475803/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.