Không phủ nhận, lại cho đó là điều hiển nhiên.
Vậy chẳng phải hắn đang ngấm ngầm thừa nhận, những chuyện kia là do mình làm hay sao?
Nhưng... Dương Đổng Triệt làm như vậy để làm gì?
Trả thù thay cho cô?
Hay hắn chỉ đang muốn thể hiện uy quyền của mình?
- Nhưng... như vậy rất dã man. Nếu để Cảnh sát biết được, anh có khả năng phải ngồi tù đấy.
- Tại sao anh lại đối xử tàn nhẫn với họ như vậy? Không phải họ là cấp dưới của anh sao?
Dương Đổng Triệt đứng dậy, chuyển chỗ ngồi đến chiếc ghế sofa dùng để tiếp khách trong phòng.
Hắn vẫn không tỏ ra sợ hãi, khi nghe Ỷ Thanh Lan nhắc đến Cảnh sát.
Ngược lại, còn ung dung rót một chén trà.
Đôi chân thẳng dài được phủ một lớp vải kaki, thoải mái vắt chéo lên nhau.
Hắn nâng chén trà ấm đưa lên miệng uống một ngụm, rồi mới nghiêng đầu nhìn cô đáp.
- Cấp dưới hay cấp trên gì, tôi không cần biết. Chỉ cần động vào vợ của Dương Đổng Triệt này, thì đều không có kết quả tốt đẹp. Tôi ra tay như vậy còn nhẹ nhàng đấy.
- Tán Đình Mặc dám có ý nghĩ cưỡng bức em, nên tôi cho người cắt “của quý” của cậu ta. Xem lần sau, cậu ta còn dám chạm vào người em nữa không.
- Còn về Orla, tay nào của cô ta cầm chai trà sữa đổ lên đầu em, tôi cho người đánh gãy cái tay đó. Tôi không cho người chặt đứt cả cánh tay của cô ta, đấy đã là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-dang-lieu-co-ngot-/3475786/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.