Ngoài trời tự nhiên lại đổ mưa, Vệ sĩ vội vàng mở ô che cho Dương Đổng Triệt, nhỏ giọng khuyên nhủ.
- Thiếu gia, cậu đã đứng ở đây được gần một tiếng đồng hồ rồi đấy.
- Thiếu Phu nhân bây giờ chắc cũng lên tới căn hộ của mình rồi! Tôi thấy chúng ta cũng nên về thôi.
Hắn khó khăn thở dài một hơi, trong mắt loé lên sự xót xa, cuối cùng cũng chịu xoay người bước lên xe.
Nhìn đoàn xe của Dương Đổng Triệt chầm chậm lăn bánh rời khỏi.
Ỷ Thanh Lan bấy giờ mới đưa tay lên, chặn lại giọt nước đang đọng trên hàng mi, xoay người bước lên tầng trên.
Cô cầm chìa khoá tra vào ổ khoá, để mở cửa căn chung cư của Kha Tịch Tuyết.
Sau khi vào nhà, cũng cẩn thận khoá cửa lại.
Mở cửa phòng ngủ, Ỷ Thanh Lan có hơi giật mình khi thấy chị họ cô vẫn còn chưa ngủ, đang ngồi trên giường ôm máy tính xem phim.
Nhìn thấy vẻ mặt ủ rũ xen lẫn sự mệt mỏi của cô, Kha Tịch Tuyết liền quan tâm mà hỏi tới.
- Chỉ là đi dự tiệc thôi mà. Sao trông em có vẻ mệt mỏi vậy? Người trong Tập đoàn bắt em tiếp nhiều người sao?
Ỷ Thanh Lan đặt túi xách vào bên trong tủ đựng quần áo, đồng thời lấy ra một bộ đồ ngủ dáng rộng.
Lúc trước, ở cùng Dương Đổng Triệt, cô được hắn cho tiền mua quần áo, mỹ phẩm.
Nên hôm nay đi dự tiệc, cũng không đến nỗi phải thuê hay mượn đầm dạ hội.
Cô quay lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-dang-lieu-co-ngot-/3475773/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.