Lời kia của cô, còn không phải là cố tình không muốn tin lời hắn nói, lại còn không cho hắn cơ hội giải thích hay sao?
- Ơ, này này... Thanh Lan, nghe tôi giải thích đi mà...
Dương Đổng Triệt đi theo phía sau lưng Ỷ Thanh Lan, cố gắng muốn nói thêm vài lời.
Nhưng vừa tới trước cửa nhà tắm, thì cô lại vào trong trước, rồi rất nhanh đã đóng sầm cửa lại.
Đã thế hắn còn nghe thấy tiếng động, giống như cô đã chốt cửa bên trong.
Thế này mà còn dám nói là cả hắn và cô đều tốt sao?
Tốt cái khỉ gì?
Rõ là cô đang ghen mà.
Chứ không chỉ pha nước tắm cho hắn thôi, thì sao phải chốt cửa?
Lần đi chọn nhẫn cưới là hắn tự mình bịa chuyện thật.
Nhưng mà lần này hắn hoàn toàn trong sạch.
Với lại, không hiểu sao hắn lại cảm thấy khó chịu trong lòng, khi nhìn thấy cô ghen vì hiểu nhầm, mình vui vẻ với người phụ nữ khác bên ngoài.
Nên vẫn ở bên ngoài nói vọng vào, mong rằng lần này Ỷ Thanh Lan sẽ tin tưởng mình.
- Lần này cô phải tin tôi. Vết son trên áo là của Nhân viên trong Tập đoàn, tôi với cô ta không có mối quan hệ nào khác ngoài công việc cả, chúng tôi hoàn toàn trong sạch.
Ở trong nhà tắm, Ỷ Thanh Lan trượt xuống ngồi bệt dưới sàn nhà, gục mặt xuống đầu gối mà khóc.
Nhưng cô cố gắng để không khóc lên thành tiếng.
Cô cũng là con người, cũng có sự hiểu biết và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-dang-lieu-co-ngot-/3475721/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.