Hành động cùng lời nói của Dương Đổng Triệt làm cô giật mình.
Có lẽ do hôm nay tâm trạng của Ỷ Thanh Lan không tốt, liền nhất thời quên mất thân phận của mình.
Cô vội vàng lên tiếng trả lời câu hỏi vừa rồi của hắn, cũng nói đúng những gì mà cô gặp ở Tập đoàn hôm nay, tuyệt không dám thêm bớt nửa lời.
- Hôm nay... em bị đàn chị biến thành chân sai vặt, rồi chị ấy... còn đổ trà sữa lên đầu em.
Nếu là ông chồng khác, sau khi nghe vợ mình nói ra ấm ức trong lòng, nhẹ thì dỗ dành an ủi, nặng thì tìm cách đòi lại công bằng cho vợ mình.
Nhưng đối với Dương Đổng Triệt thì lại khác.
Hắn vươn tay cầm ly rượu đưa lên môi nhấp một ngụm, rồi lại khẽ cử động cổ tay để thứ chất lỏng được đựng trong ly thủy tinh, sóng sánh từ bên này sang bên kia.
Sau đó, nhìn Ỷ Thanh Lan cong môi cười mỉa mai.
- Đáng đời! Cho chừa cái tật dám gần gũi với đàn ông khác đi. Thấy gì chưa? Trên đời này vốn không phải chỉ có mình tôi thấy cô đáng ghét.
Có thể hắn nói đúng.
Đều là do cô không tốt, cho nên mới đáng bị như vậy.
Nhưng tại sao trong lòng cô lại cảm thấy chua xót như thế này?
Ỷ Thanh Lan nghĩ mình cần phải rời khỏi đây gấp, cô không muốn bản thân rơi lệ trước mặt hắn.
Cô đặt đũa lên chén cơm đang ăn dở, nhìn Dương Đổng Triệt gượng nở một nụ cười, trong khi viền mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-dang-lieu-co-ngot-/3475707/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.