Minh Hiên nhìn đám bạn của Ỷ Thanh Lan nở một nụ cười ôn hoà.
- Mọi người cứ đi ăn đi. Cho bọn anh mượn bạn của các em một chút nhé!
Đám người Hiểu Khê nghe vậy thì liền tỏ ra khó xử.
Tuy ba người con trai này đều là đàn anh của bọn họ, nhưng mà bỏ mặc cô một mình với bọn họ, hình như không hay cho lắm!
Dù sao Ỷ Thanh Lan cũng là bạn thân của bọn cô.
Lỡ như mấy người con trai này, giở trò đồi bại với Ỷ Thanh Lan thì sao?
Thấy đám bạn của cô sau khi nghe Minh Hiên nói, cũng vẫn không chịu rời đi.
Tán Đình Mặc khó chịu lớn tiếng quát.
- Biến!
Hiện bây giờ, Tán Đình Mặc là gà cưng của Xuân Loan.
Lời nói của anh ta rất có tầm ảnh hưởng với Hội đồng Quản trị.
Chẳng thế mà người chỉ dẫn cho đám Thực tập sinh bọn cô, còn nhắc nhở rằng không nên đắc tội với anh ta.
Đám bạn của Ỷ Thanh Lan, thấy Tán Đình Mặc nổi giận thì vô cùng khiếp sợ.
Vội vội vàng vàng chạy ra khỏi phòng.
Bỏ mặc cô ở lại với đám người Dụ Khang.
Đối với mấy lời trêu hoa ghẹo nguyệt của Tán Đình Mặc.
Ỷ Thanh Lan thầm phỉ nhổ trong lòng.
Duyên trời định cái khỉ gì?
Có mà cô đang gặp vận xui thì có.
Tuy trong lòng cảm thấy, không thích nổi cái tên đàn ông đang ngồi trước mặt này.
Nhưng Ỷ Thanh Lan vẫn phải cố nặn ra một nụ cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-dang-lieu-co-ngot-/3475702/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.