Nghe Dương Đổng Triệt nói thế, Ỷ Thanh Lan liền biết hắn đã cho phép cô đi làm.
Trên môi liền nở nụ cười tươi tắn, hiếm thấy.
Nhìn hắn cất giọng ngọt ngào.
- Vâng, em cảm ơn anh!
Dứt lời, cô xoay người bước tới mở tủ quần áo.
Chọn lấy một chiếc áo sơmi dài tay màu trắng, kèm theo đó là một chiếc quần lụa ống rộng màu đen, rồi hí hửng bước vào nhà tắm.
Trong khi đó, Dương Đổng Triệt vẫn đứng ngây người ở một chỗ, vì bị hớp hồn bởi nụ cười duyên dáng của cô vừa rồi.
Hắn không nghĩ cái việc được đi làm, lại khiến cô vui đến như vậy.
Đợi Ỷ Thanh Lan thay đồ xong, cô cùng hắn liền rời khỏi phòng ngủ bước xuống dưới lầu.
Vệ sĩ mở cửa xe hơi trong sân biệt thự, để bọn họ cùng bước lên.
Tài xế khởi động rồi cho xe chạy ra khỏi biệt thự.
Trong suốt quãng đường đi, không khí trong xe đặc biệt yên ắng, cho tới khi hắn đột ngột lên tiếng hỏi.
- Muốn đi xin việc ở đâu?
Nghe thấy câu hỏi của Dương Đổng Triệt, Ỷ Thanh Lan dịu dàng đáp.
- Em tính nộp đơn xin việc vào Tập đoàn Xuân Loan.
Nghe cô nói muốn đầu quân cho Xuân Loan, khoé miệng hoàn hảo của hắn hơi cong lên.
Rồi cũng không đi sâu bàn luận cùng cô về Tập đoàn này, mà chuyển sang một chủ đề khác.
- Hình như tới hôm nay là được một tháng, kể từ hôm cô được khâu vết thương rồi thì phải.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-dang-lieu-co-ngot-/3475697/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.