Edit by An Nhiên
Chung Ly Mục biết tiểu hài này đơn thuần, vấn đề xứng hay không xứng, nếu như không có ai nhắc nhở hắn hắn sẽ không nghĩ tới.
Nhìn về phía dãy núi Khất Nhĩ, làng mạc Kiệt tộc thưa thớt tô điểm khung cảnh tuyết trắng xóa, Chung Ly Mục đại khái đã minh bạch chuyện gì xảy ra, trên cổ Kiều Hồng Ảnh có một vết đao thiếu chút nữa cắt vỡ mạch cổ, vết máu đã khô, miệng mũi đều có vết máu lưu lại, chướng mắt nhất chính là dấu răng mang theo vết máu rõ ràng trên môi.
Bị người nào... khi dễ.
Chung Ly Mục hô hấp nặng vài phần, lạnh lùng nhìn làng mạc Kiệt tộc nhỏ thành chấm đen nơi xa, ánh mắt sắc bén như muốn đâm thủng một màn kia.
Chung Ly Mục không thể hiểu được, tiểu Kiều hắn nâng trong lòng bàn tay hảo hảo bảo vệ, đáng yêu như vậy, cũng không gây phiền toái, rất nghe lời, sao người khác có thể thấy không ngoan chứ.
“Ngươi đừng sợ.” Chung Ly Mục một tay nâng mặt Kiều Hồng Ảnh, vân tay ngón cái thô ráp xóa sạch nước mắt dính trên khóe mắt, “Ta ở đây.”
Kiều Hồng Ảnh nắm thật chặt vạt áo Chung Ly Mục, chỉ sợ bị vứt bỏ, trong ngực trống vắng, chỉ có tự ti.
“Ta cảm thấy đến mẫu thân rất tôn quý, nếu sinh ra ở Trung Nguyên ta sẽ không thấp kém như vậy, đại ca có yêu ta không, ta cũng có thể cho ngươi thứ tốt nhất, liệu ngươi có ném bỏ ta không? Ngươi sẽ kết hôn với công chúa sao? Sau khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-con-say-dot-den-nhin-nguoi/1904446/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.