Dưới ánh trăng dịu, làn nước đỏ sóng sánh trong ly thuỷ tinh rực rỡ, vị cay kèm theo vị ngọt lan toả trong miệng hết sức sảng khoái. Thiên Yết nhìn xa xăm, đung đưa ly rượu sâm panh theo chiều gió. Khẽ thở dài nườm nượp, có lẽ sau đêm nay anh phải đổi biệt danh đại ca của mình thành bảo mẫu thì tốt hơn. Bởi lẽ...
-Hai, em muốn uống nữa_ Thiên Bình say nồng với gương mặt ửng đỏ nhõng nhẽo ôm ông anh hai của mình
- Thiên Bình, uống nhiều rồi, đi ngủ đi_ Thiên Yết đáp không thèm quay lại
Thực sự anh không muốn quay lại vào lúc này, bạn hiểu không. Thiên Yết anh, một người ưa sự sạch sẽ và ghét bị làm ồn nay lại bị đám giặc ôn nào từ phương xa tới. Haiz, nói cho đúng hơn là nó đã bị tan tành bởi sức lực của "những ai đó" mà hôm nay anh lỡ đắc tội.
- Thiên Yết đại ca, cám ơn huynh đã mời bọn đệ tới, ha ha..._ Song Tử sảng khoái nhét miệng đầy ắp hoa quả, miệng xướng danh Trung Quốc làm Thiên Yết nhăn mày
- Ai huynh đệ với cậu, với lại tôi không nhớ là tôi mời cậu à_ Thiên Yết bực quá gắt lên, song lại nhìn giám đốc Ma Kết_ Tổng giám đốc mai không phải anh đi làm, còn tới nhà tôi làm gì
- Ấy, chúng ta cùng tuổi cứ gọi tôi là Ma Kết thôi mà mai cũng không có nhiều việc mấy_ Ma Kết vui vẻ nhâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-chung-toi-em-chon-ai/3571807/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.