Chương trước
Chương sau
                 Tôi thích em

Ánh nắng chiều hoàng hôn khẽ đung đưa mái tóc mềm mại của nó. Giọng nói trầm vang lên khiến nó không khỏi giật mình quay lại. Nó vừa nghe thấy gì thế chẳng lẽ....

- Nè anh nói gì vậy có ấm đầu không đó..._ Nó giương to đôi mắt nhìn người trước mặt

- Tôi Hoàng Sư Tử thích em... Bạch Dương_ Sư Tử nhắc lại khuôn mặt nghiêm nghị hơn bao giờ hết điều này chứng tỏ anh rất nghiêm túc

- Này tôi nhớ không lầm thì ta chỉ mới quen thôi mà

- Tôi thích em từ  cái nhìn đầu tiên từ cái cú đá đó cũng đủ làm tôi ngã rồi_ Sư Tử giọng cười nói  đểu nhìn biểu hiện trên khuôn mặt nó

- Đ...điên quá anh có biết là anh đang nói cái gì không

Nó hơi ửng đỏ từ trước đến giờ chưa ai tỏ tình với nó kiểu này mà nó lại còn dị ứng với nam giới mới khổ chứ.

- Tôi nói rồi tôi... Hoàng Sư Tử sẽ chính thức theo đuổi em cô bé Bạch Dương và đừng nghĩ em có thể thoát khỏi tôi vì em là con mồi chắc chắn tôi phải bắt lấy

  Điều Sư Tử nói là thật anh vốn biệt danh hoàng tử đầy đủ bất cứ thứ gì đã ngắm đến thì sẽ không có chuyện anh không sở hữu được nó

 Theo đuổi em... theo đuổi em... đừng có cố thoát khỏi tôi....

------------------------

Ối

Giật mình thức giấc đưa đôi tay quyét lên trán những giọt mồ hôi còn lấm tấm nó thầm rủa Sư Tử_ cái tên đáng ghét làm nó không ngủ đủ giấc. Chỉ vì những lời nói vô giá mà làm nó đến cả một giấc ngủ cũng chẳng có. Uề oải bước xuống giường nó bắt đầu làm những việc mà nó thường làm VSCN

 Oa oa oa  nó ngáp một hơi thật dài ủa mà sao hôm nay không thấy vị tiểu thư Thiên Bình đâu nhỉ đáng nhẽ ra giờ phải lên gọi nó dậy đi học chứ sao im ắng vậy cà. Thản nhiên bước đến cái tủ lạnh ( Căn hộ có đầy đủ đồ dùng) nó nhìn thấy mảnh giấy " Tao có việc nên về nhà có lẽ hôm nay tao không về mày đừng chờ tao hôm nay mày tự lo nhé Cừu con" . Cái này đích thị là của Thiên Bình thở dài một cái nó bước đến bàn mà nhỏ bạn đã chuẩn bị sẵn thức ăn công nhận cũng tốt đỡ có ai lèm nhèm bên tai nó.

  6h 30'

Nó bước đến trường với tâm trạng nặng nề ủ rũ. Gió thổi nhẹ qua tai nó giúp tâm trạng đỡ hơn phần nào. Nếu nhớ không lầm thường thì ngay lúc này nó sẽ gặp phải cái tên oan gia kia cầu trời đừng cho nó là sự thật. Hai ngày đầu đi học gặp Song Tử y như rằng nó không yên ổn ngày đó. 

Bịch

Do đi không nhìn đường nó tông vào ai đó khiến cả người không tự chủ mà té xuống. Luống cuống ngồi dậy nó cúi ngầm mặt xin lỗi người trước mặt những tưởng sẽ bị chửi nhưng nó lại nghe một âm thanh dịu dàng

- Không sao bạn không sao chứ

  Nó ngẩng mặt là một cô bé oa người này xinh thật xứng đáng làm hoa khôi tóc hồng dài mềm mại cột hai bên ngắn gọn gương mặt trắng trẻo đôi mắt to xanh thẳm chứa đựng diều huyền bí. Nó nhìn đến ngẩn người còn người kia thấy nó như vậy liền lay lay cánh tay nó

- Bạn ơi không sao chứ sao thế

- Hả...ơ t...tớ không sao cảm ơn cậu_ Nó như thoát khỏi cơn mê lắp bắp nói

- Ừm vậy mình đi nhé_ Tỏa nụ cười nắng nó đã xiêu lòng mất rồi( Nhỏ này là nam hay nữ thế)

- Ơ khoan tớ có thể biết tên cậu không_ Nó níu lấy cánh tay như không không muốn rời xa

-Mình tên Cự Giải cậu cứ gọi mình là Giải cũng được

- Cự Giải tớ là Bạch Dương

- Tên cậu đẹp thật nó thật bình yên và trong sáng

- Ê hê hê tên cậu cũng đẹp mà_ Nó cười ngại chưa ai nói với nó những điều như thế cả

- Tạm Biệt hẹn gặp lại_ Giải bước đi không quên quay đầu lại chào nó

     Oa sao may mắn thế nó gặp được một người bạn vừa hiền lại vừa xinh thật nếu nó là nam thì chắc nó đã đổ cô nàng này rồi. Vẫn đang trong cơn mơ một giọng nói quen thuộc vang lên trong đầu nó khiến nó thức tỉnh.

- Nhóc làm gì đấy

   Thiệt muốn cho cái tên này một đạp quá mà thôi hứng đang tốt nên nó bỏ qua

- Cái gì_ Nói một hơi thật lạnh Song Tử có hơi xanh mặt nhìn nó

- Làm gì dữ thế con gái không nên dữ vậy anh không thích đâu

- Không thích mặc xác anh ai mướn anh thích mà đòi_ Nó nói bước chân thẳng tiến

- Hừ không ai mướn nhưng anh mướn đấy nhóc

Mặc kệ những gì Song Tử nói nó cứ mục đích thẳng tiến mà không biết ở đâu ra nó mọc theo cái đuôi cứ bám theo nó. Giờ mới để ý hình như Song Tử không đi xe hôm nay thì phải 

- Uả sao hôm nay lại đi bộ xe đâu

- Nhóc giờ mới chịu để ý anh đấy à xe hư nên anh phải đi bộ thế này

Một cục tức trong đầu nó nhéo cái tai của Song Tử nó hét

- TÔI LÀ BẠCH DƯƠNG KHÔNG PHẢI NHÓC NGHĨ SAO TÔI ĐỂ Ý ANH VẬY TÊN ĐẦN KIA

- Hic lủng màng nhĩ rồi mà nhóc đừng quên lời hứa nhé 

- Hứa gì_ Nó hỏi ngu ngơ 

- Hôm qua hứa gì tính nuốt lời à]

- Rồi rồi đi ăn

 Mỉm cười hài lòng coi bộ xe hư cũng là một phúc đức cho anh được đến trường cùng Cừu con thế này thì còn gì bằng. Nó xịu mặt đi Song Tử là một tên cứng đầu có nói cũng chả được gì phen này có vô số lời bàn tán không hay về nó nữa rồi đúng là cái may đi ngay là cái xui lại đến.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.