La Vy Vy bị Thẩm Mộ Thành dây dưa một lúc như vậy, đã tốn không ít thời gian, vây nên bây giờ trời không còn sớm nữa, mọi người đều đã về hết rồi, chiếc xe còn lại chỉ có duy nhất một cái mà thôi.
"Hu hu hu.." Tiếng khóc nhỏ nhẹ vang lên ở một đầu của nhà xe, khiến người ta bất giác nổi da gà.
La Vy Vy không sợ trời không sợ đất, nhưng trong tình cảnh không biết chuyện gì đang xảy ra như này, cô lại hơi nhát gan.
Thế nhưng sau vụ Phàm Nhất Hàng, cô đã biết rất nhiều chuyện đều do mình tự hù mình, trên thế giới này làm gì có nhiều ma quỷ đến vậy.
Sau khi cô bước được hai bước, tiếng khóc dường như lại vang lên.
Bình thường, La Vy Vy chắc chắn chỉ mong có thể lao thật nhanh chạy đi, nhưng giờ trong đầu cô có một giọng nói khác kêu cô phải tới xem.
Thứ gọi là tò mò hại chết người chính là như vậy. La Vy Vy đã bị sự tò mò của chính mình mà trả giá rất đắt, nhưng chẳng lần nào chịu nhớ, lần này cũng vậy. Trong đầu cô lại vọng lại giọng nói đó, cô quay người đi về phía phát ra âm thanh.
Ban ngày ban mặt sao có thể có ma được, cô phải đi xem xem là tên ngốc nào đang khóc.
Nhà để xe rất dài, không chỉ có xe đạp để ở đây mà còn có vài chiếc xe điện đã phủ đầy bụi nữa.
Càng tới gần đầu nhà xe bên đó, tiếng khóc càng rõ rệt.
La Vy Vy nhìn từ xa thấy một bạn nữ mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-cau-cung-co-chut-dep-trai/1068822/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.