Tiết Vật lí kết thúc, Lâm Thiên Viễn ở bàn trước quay đầu lại: "Phàm Nhất Hàng, thầy.."
"Suỵt." Phàm Nhất Hàng làm động tác im lặng.
Lâm Thiên Viễn nghiêng đầu nhìn. La Vy Vy đang gối lên cánh tay Phàm Nhất Hàng ngủ. Nhìn cảnh tượng này, Lâm Thiên Viễn bỗng cảm thấy cay cay.
Hai người này.. Thảo nào bình thường Phàm Nhất Hàng chẳng nói năng gì, vậy mà hôm nay ở sân trường nhiều người như vậy, cậu ta lại dám nói chuyện với lãnh đạo, công khai công kích chủ nhiệm lớp!
Con ngươi cậu ta liếc nhìn Phàm Nhất Hàng lại nhìn La Vy Vy, cuối cùng lộ ra nụ cười thâm sâu, rất biết ý quay đầu lại.
Sau khi Lâm Thiên Viễn quay lên, Phàm Nhất Hàng thở phào một hơi. La Vy Vy đang bị cảm, để cô ấy ngủ thêm chút nữa đi, cánh tay phải bị tê cũng chẳng có gì to tát cả.
* * *
La Vy Vy ngủ một mạch ba tiết liền, mãi cho tới khi tiếng chuông tan học vang lên, Tống Ninh Viễn chạy tới lay cô, cô mới tỉnh dậy.
"Lão đại, đi ăn cơm thôi! Hôm nay là sinh nhật của Sơn Dương, anh ấy bao một chầu, đi thôi đi thôi."
"Sinh nhật?" La Vy Vy xoa mắt đứng dậy, chậm chạp vươn vai: "Vậy có phải chúng ta nên chuẩn bị quà sinh nhật hay không?"
Tống Ninh Viễn cười khà khà, lấy bình tượu trắng đắt tiền giấu phía sau ra: "Món quà này đủ chưa?"
La Vy Vy ngủ ba tiết, thuốc cảm cũng hết tác dụng, bây giờ đầu óc cô rất tỉnh táo. Sơn Dương là đàn anh lớp 12 chơi thân với bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-cau-cung-co-chut-dep-trai/1068817/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.