"Em có ý kiến", bốn chữ này vang vọng trên sân trường, phá tan bầu không khí tĩnh lặng.
Ánh mắt của tất cả mọi người đều rơi vào người nam sinh đang bình thản đứng đó những dáng vẻ lại rất kiên định.
La Vy Vy ngơ ngác quay đầu nhìn về phía Phàm Nhất Hàng ở phía sau, vẻ mặt vô cùng kinh ngạc.
Tên mọt sách này.. muốn làm gì vậy?
Đoàn người vốn đang đợi đi khỏi sân trường như chim vỡ tổ. Ai ai cũng quay đầu nhìn sang bên này, có người nhận ra Phàm Nhất Hàng thì hưng phấn không thôi, người không biết thì mang dáng vẻ hóng chuyện.
"Cậu bạn đó đẹp trai thế, từ khi nào Thất trung có cực phẩm như thế vậy?"
"Đây chính là cậu bạn tôi nói với cậu lần trước đó!"
"Cậu bạn gì chứ? Người ta còn nhỏ hơn cậu một tuổi đấy, không thấy cậu ấy đứng ở hàng lớp mười à?"
Hiện trường vô cùng huyên náo, các giáo viên không kiểm soát được cục diện. Ban đầu bà Lưu còn không biết người nói ra câu đó là học sinh lớp mình, sau khi biết liền vội vàng xông tới hàng cuối cùng, vừa căng thẳng vừa nghiêm khắc chỉ trích Phàm Nhất Hàng: "Phàm Nhất Hàng, em làm gì vậy hả?"
"Im lặng! Im lặng hết cho tôi!" Hiệu trưởng cầm mic, nhìn về phía Phàm Nhất Hàng, ôn hòa hỏi: "Bạn học Phàm, em có ý kiến gì với giáo viên trực tuần sao?"
Không sai, là hàng xóm của nhà ông nội Phàm, hiệu trưởng cũng quen biết Phàm Nhất Hàng, hơn nữa hai nhà lại khá thân nhau.
Phàm Nhất Hàng vừa định mở miệng, chủ nhiệm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-cau-cung-co-chut-dep-trai/1068815/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.