Phòng học rất ồn ào, La Vy Vy không bị anh hưởng gì, vẫn ngủ ngon lành cành đào như cũ. Trong khi còn đang ngẩn ngơ, hình như cô nghe thấy có người đang gọi tên mình. Cô lười không muốn để ý, chỉ muốn ngủ một giấc đã đời. Thế nhưng bên trái đột nhiên cô người đẩy, phản ứng đầu tiên của La Vy Vy là giáo viên đang gọi mình, cô sợ tới nỗi lập tức đứng bật dậy, hét lớn: "Có!"
Mọi người đi đi lại lại trong phòng học, anh chạy thì tôi đuổi, cảnh tượng vô cùng huyên náo. La Vy Vy ngượng ngùng không thôi, cũng may lúc tan lớp xung quanh rất ồn, cô lại ngồi ở dãy cuối cùng, không ai để ý tới tiếng có vừa nãy của tôi, ngoại trừ...
La Vy Vy quay đầu lại, bạn cùng bàn của cô đang mím môi, khóe miệng cong lên, dường như đang cố nhịn cười.
Là cậu ta!
"Phàm Nhất Hàng! Cậu bị điên hay gì?" La Vy Vy tức giận cầm một quyển sách ném qua, nhưng lại bị Phàm Nhất Hàng dùng một tay nhẹ nhàng đón lấy.
Bởi vì chưa ngủ đủ giấc lại thêm sự ngượng ngùng vừa nãy, cơn giận của La Vy Vy càng bùng phát hơn. Cô sờ xuống dưới ngăn bàn, khi chuẩn bị ném tiếp quyển thứ hai sang thì Phàm Nhất Hàng đã đẩy chiếc cốc màu hồng sang cho cô.
"Đừng ngủ nữa, uống chút nước đi." Giọng nói khàn khàn của Phàm Nhất Hàng vẫn lạnh nhạt như cũ, thế nhưng khi hạ thấp giọng xuống lại có chút quyến rũ. Cậu rủ mắt xuống, cả người lộ rõ sự ấm áp.
Vừa vào học là tai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-cau-cung-co-chut-dep-trai/1068813/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.