Đoàn Tình luôn luôn khinh thường Đoàn Huyên, Đoàn Huyên giống như Lâm muội muội, không đâu cũng sợ gió thổi bay, nói chuyện thanh âm lớn cũng lo làm kinh hãi tới y, từ lớn đến nhỏ trong nhà đều phải cưng chiều y. Cho nên trong lòng Đoàn Tình liền không thoải mái, theo lý thuyết cậu là đứa út nên phải cưng chiều nhất chứ. Đáng tiếc chỉ cần Đoàn Huyên có ở đó, ánh mắt mọi người đều dán chặt trên người y. Khi còn bé, Đoàn Tình đã trở nên xấu xa, luôn thích cướp đồ trong tay Đoàn Huyên. Cho dù là mua phần giống nhau, cậu cũng phải giành lấy thứ mà cậu cho là đẹp hơn. Cậu làm như vậy để hả giận, mong mọi người chú ý, nhưng càng làm, người trong nhà không ai muốn nhìn mặt cậu, khiến cậu tiếp tục điên cuồng mà làm, mỗi ngày luôn bày trò kinh động người nhà, không phải đem hoa trong sân cắt, thì lấy bút vẽ bậy lên ga giường Đoàn Huyên, đem túi sách của y giấu đi…… Tóm lại khi đó Đoàn Huyên bị cậu chọc cho giận đến phát bệnh hen suyễn, Đoàn phu nhân cũng sinh khí. Đoàn Tĩnh Viễn thì đánh cậu một trận. Không hỏi lý do chỉ đánh, khụ, cậu cũng biết mình đuối lý, ông luôn la mắng cậu:”Ngữ Đường không làm gì mày, sao mày lúc nào cũng kiếm chuyện!” Đúng vậy, Đoàn Ngữ Đường bị bệnh, không có khí lực, cho nên ông cũng không đành đánh, mỗi lần đều chỉ đánh cậu, đánh kỳ thật cũng không đau, chẳng qua là cậu cảm giác ủy khuất mà thôi.
Đúng vậy ủy khuất, rõ ràng đều là cùng một cha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-bung-ten-khon-kiep-nay-co-con-cua-han/186039/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.