Đến khi Tần Thiệu tìm đến khách sạn, nhìn thấy hai người bọn họ trong bộ dáng thoải mái đều theo bản năng nhẹ nhàng thở ra. Triển Khiếu thở hổn hển khẩu khí:”May mắn không có đi, để tớ sang xem hài tử……” Ách, hành động Tần Thiệu làm cho bọn họ khẩn trương chung quanh đánh giá, nhìn xem có người khác hay không. Diêu Chinh Vũ đứng ở góc tường nở nụ cười không có động.
Tần Thiệu trong ánh mắt đều là tơ máu, nhìn thấy một khắc Đoàn Tình mở cửa kia, dùng sức đem cậu ôm lấy. Rất đột nhiên, Đoàn Tình cũng bị hắn dọa, sửng sốt một hồi mới nhớ tới phản kháng:”Anh làm gì! buông tôi ra!”
Tần Thiệu tâm như vỡ nát, như thế nào đều không đủ, ôm cậu chặt như ôm lấy cả sinh mạng mình, không muống buông tay. Đoàn Tình nhìn cửa có thêm vài người càng thêm náo loạn:”Buông ra! Tần Thiệu anh buông tôi ra! Anh bị điên hả!” Tần Thiệu kiệt lực khống chế được chính mình đừng dùng lực, hắn biết mình nên buông ra, cái dạng này quá khó coi, nhưng không hiểu sao hắn không động đậy được. Đoàn Tình gần như trở thành tâm bệnh của hắn, nhưng bây giờ đã có đủ cánh để bay đi, hiện tại là tùy thời đều sẽ vứt bỏ hắn, phất phất tay là đi không để lại chi, còn mang theo cả con lẫn tâm hắn.
Mọi người thấy Tần Thiệu trong bộ dạng này muốn nôn đòi mạng, thật sự là không tiền đồ a, xứng đáng, trách không được lão bà cùng nhi tử chạy trốn. Tần Thiệu ôm cậu, ôm đến hắn đã muốn thở hổn hển nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-bung-ten-khon-kiep-nay-co-con-cua-han/1486134/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.