Tần Thiệu bên cạnh vỗ lưng trấn anh cậu:”Ấu Đường, Ấu Đường. Buông cái ly ra đi, nó cắt vào tay bây giờ.” Đoàn Tình nghe vậy kinh hoảng buông ly đang cầm trê tay ra, Tần Thiệu nhìn thoáng qua trên đài, Đoàn Huyên hình như cũng chưa hề nghĩ đến chuyện này, có chút ngây ngẩn cả người, Đoàn Tĩnh Viễn vẫn vô cùng cao hứng như trước, nói không ít mấy lời lời khách sáo.
Ai, Tần Thiệu thở dài, Đoàn Tĩnh Viễn vẫn xem Đoàn Tình là một đứa trẻ, không xem cậu là người lớn, luôn luôn dỗ ngọt cậu bằng mấy trò con nít, tặng quà, nhưng ông không hề biết thứ mà Đoàn Tình muốn không đơn giản là mấy món quà vặt.
Tần Thiệu lấy cái ly từ trong tay Đoàn Tình xuống nhìn cậu cười:”Đừng khổ sở a, em còn có anh mà, anh cho em Tần thị được không? Ân? Đúng rồi, em đã là cổ đông sỡ hữu nhiều nhất ở Tần thị rồi còn đâu.” Đoàn Tình dùng sức đẩy hắn ra, Tần Thiệu thật cẩn thận nắm lấy tay cậu, nơi này nhiều người như vậy, không thể để người ta chế giễu được, Tần Thiệu xoa xoa lòng bàn tay cậu cười ôn nhu:”Cười cái đi.”
Đoàn Tình bị hắn xoa nhột đến nở nụ cười, Tần Thiệu nhẹ nhàng thở ra:”Có cái gì thì đợi lát nữa rồi nói với ba em. Anh nghĩ Tần bá phụ làm vậy chắc là có ly do”
Đoàn Tình đã muốn tỉnh táo lại. Tần Thiệu nói hiện tại nơi này nhiều người như vậy, cậu không thể ở trong này nháo, không chỉ mất mặt, mà cũng gieo tiếng xấu cho Đoàn gia. Nhưng bây giờ cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-bung-ten-khon-kiep-nay-co-con-cua-han/1486120/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.