Đoàn Tĩnh Viễn tiến thì thấy con trai của mình tai to mặt lớn ngồi, một chút không có ý tứ đứng lên nghênh đón ông. Đoàn Tĩnh Viễn hừ một tiếng:”Không biết ta?” Ông mới chỉ nói một câu mà thôi, đôi mắt Đoàn Tình đỏ lên, đầu xoay qua bên kia không thèm nhìn.
Đoàn Huyên chậm rãi đi đến bên cạnh:”Ấu Đường.” Tiểu hài tử này tính tình vẫn bướng bỉnh như vậy, từ cái lần cãi nhau rời khỏi nhà, một tháng cũng không có trở về. Nói không thấy liền không thấy. Đoàn Tình cứng ngắc hô một tiếng: “Anh” Đoàn Huyên cười cười:”Ừ.” Trong lúc nhất thời cũng không biết nói thêm gì nữa, hai người bọn họ tuy rằng không thế nào hòa thuận nhưng chưa từng không gặp mặt nhau trong thời gian dài như thế, Đoàn Tình một tiếng anh khiến Đoàn mấy lời muốn nói của Đoàn Huyên nghẹn lại bên trong. Đoàn Huyênim lặng một lúc rồi mới mỉm cười từ tốn nói:”Lạnh lắm phải không?. Ba sợ em lạnh, nên cho ngươi đưa quần áo đến đây?” Đoàn Huyên lúc nói vế sau liền nháy mắt với ông. Đoàn Tình rốt cục mới chịu quay qua dòm Đoàn Tĩnh Viễn một cái, lúc này mặt ông đều đen lại, thanh âm Đoàn Tình không được tự nhiên:”Ba.” Đoàn Tĩnh Viễn nhịn không được sờ soạng đầu cậu một cái:”Xú tiểu tử! vẫn còn nhớ người ba này sao!”
Đoàn Tình không được tự nhiên nên không lên tiếng, Tần Thiệu lúc này mới nở nụ cười:”Dượng, mau ngồi xuống. Sao ahi người đến không nói trước với con một tiếng, con lam thêm cơm. Ngữ Đường, cậu và dượng chưa ăn phải không?.” Đoàn Huyên cười gật đầu:”Chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-bung-ten-khon-kiep-nay-co-con-cua-han/1486108/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.