Đoàn Tình gia nhập hội văn học cũng không biết có là lựa chón đúng hay không khi trong đó đa số là sư tỷ. Hội có phòng học chuyên môn, phòng để viết văn. Đoàn Tình nhìn trên cửa có tro dòng chữ “kịch truyền thanh Phi Ngư” thì miệng bắt đầu xệch xuống. Còn kịch truyền thanh! Nói trắng ra là chính là phối âm đi, bày đặt đương thời gì mà kịch truyền thanh. Đoàn Tình thực khinh thường, nếu không phải cùng đường, hạt cậu cũng sẽ không chọn hội này. Cái gì học xã a, còn phải giao 50 đồng, Nguyên Dịch nghe nói xong mới nở nụ cười:”Hai người bị gạt rồi, người ta chỉ cần 10 đồng thôi.”
Vì thế Trương Gia Nhuận mấy ngày nay cứ đi cằn nhằn với cậu! Đúng là tên quỷ hẹp hòi! Đoàn Tình tự an ủi chính mình, vì sinh viên không cần bắt buộc gia nhập mấy cái hội này. Vậy thì coi như tìm một chỗ trốn tránh, vị trí hội văn học rất tốt, nó nằm ở sau chân núi lận. Rất ít người đến, cho nên mấy học tỷ rất ngông cuồng, cực lực ngược đãi mấy người mới. Đương nhiên không bao gồm cậu, Đoàn Tình hừ một tiếng, không có ai có thể khi dễ cậu đâu!
Đoàn Tình gõ cửa, các học viên mới ngồi tụm thành một bàn, cậu tới thành thật ngồi cùng bàn với Trương Gia Nhuận, người mới sáng sớm bị kéo đến nơi này làm việc cực nhọc, Đoàn Tình tiến vào lúc phòng đã quét sạch sẽ, cho nên chỗ cậu không dính hạt bụi nào. Đoàn Tình ngồi xuống, ngầm gật gật đầu, về sau không cần rất khi dễ y, chắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-bung-ten-khon-kiep-nay-co-con-cua-han/1486104/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.