Chỉ xem những bức ảnh chụp hiện trường thì không đủ để phá án, Song Saa rất tin tưởng vào năng lực của Tạ Lam Sơn, ông ta cố ý mở cửa sau đưa anh tới hiện trường phát hiện vụ án đang bị phong tỏa.
Tạ Lam Sơn cẩn thận tìm bằng chứng trong nhà, chú ý tới từng ngóc ngách một, dù manh mối nhỏ như tơ nhện cũng không thoát khỏi tầm mắt anh.
Anh phát hiện lẽ ra cái tủ chạm khắc tinh xảo phải được đặt ở góc nhà chứ không phải đối diện cửa ra vào. Vì lớp bụi để lại đã đánh dấu vị trí ban đầu của nó, lớp bụi mới thì chưa kịp phủ lên. Ngoài ra từ dấu vết kéo lê rất nhỏ của đồ đạc trên mặt đất, có thể thấy bài trí của những món đồ này không phải do sở thích đặc thù của chủ nhà mà gần đây Anucha đã cố ý thay đổi.
“Trong vụ án mạng, nếu như nạn nhân không chết ngay sau một đòn thì bình thường sẽ để lại ám hiệu trước khi tử vong để chỉ điểm hung thủ, nhưng ám hiệu tử vong này không nhất thiết phải được để lại vào ngày gây án.” Tạ Lam Sơn ngồi xổm xuống trước cái tủ, vừa tiếp tục tìm manh mối vừa nói với Song Saa đằng sau, “Theo lời khai của hàng xóm, nếu Anucha đã biết bản thân có thể bị giết từ sớm, vậy thì gã đã thay đổi bố trí đồ dùng trong nhà hòng lưu lại chứng cứ quan trọng chỉ ra hung thủ ở nơi dễ thấy nhất.”
Vừa dứt lời thì lại có thêm thu hoạch. Anh nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-bong-toi/2095703/chuong-129.html