Tạ Lam Sơn đã làm một pha liều ăn nhiều cực kỳ tùy tiện khi phá án, dù anh có giải thích đây gọi là “việc nhà binh không ngại dối trá” nhưng cũng không thoát được cảnh bị hai bố con nhà họ Đào chửi cho một trận, bọn họ ù ù cạc cạc không hiểu ra làm sao, hoàn toàn bị anh lừa đẹp.
Tiễn bước Đào lớn nổi trận lôi đình lại nghênh đón Đào nhỏ quắc mắt lườm nguýt, Tạ Lam Sơn biết người này định dạy cho mình một bài thì cướp lời, anh cười khanh khách: “Hầy lão Đào này, cậu tra vụ cháy ở phòng trưng bày nghệ thuật của Học viện mỹ thuật tỉnh bảy năm trước đến đâu rồi?”
Đào Long Dược tức giận làu bà làu bàu nhưng lại không thể không bội phục Tạ Lam Sơn, hắn nói: “Thằng nhãi cậu còn liều mạng bừa bãi khốn kiếp hơn so với hồi trước, nhưng buộc phải thừa nhận, đôi khi lấy ác trị ác vẫn có tác dụng.”
Hắn giơ tay gọi Tiểu Lương tới đưa một tập tài liệu cho Tạ Lam Sơn, nói rằng nhờ có “Chiến dịch săn lưới” nên tài liệu về bản án cũ khá dễ tra, vụ cháy phòng trưng bày nghệ thuật tỉnh bảy năm trước khiến hai người tử vong, một công nhân trẻ tuổi chưa lập gia đình và một nữ quản lý đã ly hôn, bên đằng trai để lại cho cô ta một đứa con. Về cơ bản thì những điều này đều khớp với khẩu cung của Trương Văn Lễ, “sự cố dây điện” chỉ là vỏ bọc, trận hỏa hoạn được tạo ra bởi con người, chính hắn ta đã cho người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-bong-toi/2095631/chuong-57.html