Đào Quân bảo phải tiếp đãi Thẩm Lưu Phi cho tử tế làm Tạ Lam Sơn phải sờ vào ví tiền của mình, anh nhận ra bên trong chỉ còn vài đồng lẻ, đừng bảo đãi khách, bản thân sống sót qua tháng này hay không còn chẳng biết nữa là.
Cũng may đã từng đi nhờ xe máy của Thẩm Lưu Phi, trước lạ sau quen nên lúc này Tạ Lam Sơn chẳng đếm xỉa chuyện đàn ông không ngồi đằng sau nữa, anh bám vào chiếc eo thon gầy kia rồi dẫn người tới trước xe đồ ăn của bác Đàm.
Anh nhướng mày với Thẩm Lưu Phi, nói rằng nếu chưa thấy sự nhiệt huyết của anh khi lái cái xe máy kia thì chắc chắn tôi sẽ mời anh đi ăn một bữa đồ Pháp sang xịn mịn, nhưng giờ xem ra chắc quán ăn ven đường hợp khẩu vị anh hơn.
Anh cười với bác Đàm, kêu là biết bác sắp đi rồi nên cố ý tới tăng thêm đồng ra đồng vào cho quán của bác.
Giờ vẫn còn sớm, bác Đàm cũng không đỗ xe ở con đường tối đen yên ắng kia mà thay vào đó là gần một trường học.
Bác Đàm bày hai cái ghế nhựa ra, đon đả mời nhóm Tạ Lam Sơn ngồi xuống, trước quán ăn của ông còn có một cặp đôi trông như học sinh trung học đang đút cho nhau món bún chả cá cay, cậu trai bị nóng cứ xuýt xoa mãi, cô bé thì dính cay phải hít hà liên tục, hai đứa phát ra âm thanh vui vẻ cộng hưởng với nhau, sau đó lại nhìn nhau cười rồi lau mồ hôi trên mặt cho người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-bong-toi/2095593/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.