Đào Quân nói với Tạ Lam Sơn rằng nếu anh không muốn đi làm cảnh sát giao thông thì cũng không sao, nhưng anh phải đi tư vấn tâm lý.
Những lời này khiến Tạ Lam Sơn thấy tươi tỉnh hẳn lên, "A" một tiếng.
"Đừng vội từ chối, thủ trưởng cũ đội chống ma tuý của cậu đã nói đỡ cho cậu đấy", Đào Quân nói, "Là ông ấy đưa ra yêu cầu này, chỉ là muốn cậu đi trị liệu tâm lý. Tôi hoàn toàn đồng ý với ông ấy. Sự cố nghiêm trọng như thế chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến công việc của cậu sau này. Cậu cần một môi trường để giải tỏa áp lực của mình– "
"Chờ đã, ông đang nói cái gì mà điều trị rối loạn căng thẳng sau chấn thương?" Tạ Lam Sơn ban đầu không nghĩ rằng phát súng của mình là một "sự cố", cậu nghe xong suýt phì cười. "Làm ơn đi, đây là tổ trọng án, có ai chưa từng thấy vài xác chết, vì sao tôi phải đi tư vấn tâm lý? "
Đào Quân cau mày sửa lại lời anh: "Không phải là xác chết, là tính mạng trong tay cậu. Theo lời của vợ hắn, hắn đã bị cậu bắn chết sau khi hạ dao xuống. Cậu không có gì để nói về chuyện này à?" "
"Không có gì để nói, chết bất ngờ cũng không đau." Đột nhiên khuôn mặt tuấn tú mất đi nụ cười, Tạ Lam Sơn dùng giọng điệu nghiêm túc hiếm thấy, có chút lãnh đạm châm chọc: "Chết có khi lại là chuyện tốt, là điều mà chúng ta hằng mong ước, là một người bạn cũ. "
Trong mắt anh có chút tiêu cực hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-bong-toi/1150347/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.