"A...." Hồ Duyệt ôm chăn mền, một chân cưỡi trên chăn, bị ánh mặt trời chiếu vào có chút nóng lắc lắc thân thể nằm sang hướng khác, vì tránh ánh mặt trời chói mắt, cô còn đem mặt vùi vào trong chăn.
Nhưng là rất nhanh liền cảm giác được giường có chút lõm xuống dưới, lập tức bừng tỉnh, vừa mở mắt, đã thấy Bạch Trà Quân hai tay chống hông, nghiêng đầu nhìn nàng, bị hù Hồ Duyệt trực tiếp hét ầm lên, "Cô, cô sao lại ở đây!!!"
Bạch Trà Quân bất đắc dĩ nói, "Những lời này là tôi nên hỏi mới phải, tôi không ở nhà cô tới làm gì vậy?"
"Cô ở nhà tại sao phải tới, làm như tôi muốn gặp lắm không bằng." Hồ Duyệt níu lấy chăn mền che thân thể, nhưng cặp giò láng bóng vẫn lò ra ngoài, tình cảnh này hiển nhiên lại bắt đầu thẹn thùng.
Bạch Trà Quân mới không có hứng thú với cặp giò của Hồ Duyệt, hoặc là nói, ghen ghét còn không kịp đâu rồi, mới không muốn xem, quay lại vấn đề chính đi, "Cho nên tối hôm qua là cô đưa cô tôi trở về?"
"Ở bệnh viện gặp được, thấy thân thể bác không thoải mái lại muộn rồi bác không muống gọi cô tới nên tôi cùng bác trở lại, hiện tại thế nào? Đỡ hơn chưa?" Hồ Duyệt hướng ngoài cửa nhìn nhìn, khó tránh khỏi nhớ tới tối hôm qua cùng người nữ quỷ kia đối thoại, trên người nổi hết da gà da vịt, vẫn còn do dự việc này có nên nói cho Bạch Trà Quân hay không.
Bạch Trà Quân thì chú ý trọng điểm khác, "Cô cô không có việc gì.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-bien-nguoi-tim-em/1718424/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.