Nằm ở trên giường, Hồ Duyệt bây giời mới cảm thấy xấu hổ, hai người chỉ ăn mặc váy ngủ, lộ tay lộ chân, tuy rằng giường là giường đôi, nhưng là tùy tiện nghiêng người da thịt cả hai sẽ vô tình cọ cùng một chỗ, cảm giác có chút không được tự nhiên.
Bạch Trà Quân thấy nàng nằm chơi điện thoại đằng kia, thỉnh thoảng lại dịch thân thể ra bên ngoài, "Cô không phải là không muốn cùng tôi ngủ chung sao, leo lên giường người ta, không phải là..." còn cố ý kéo dài thanh âm, liếc mắt nhìn nàng.
"Đừng tự mình đa tình, tôi có thích ai nhất định cũng không thích cô, ai mà trêu chọc thẳng nữ, chả qua người cô nóng quá nhanh cách xa tôi chút." Sau đó Hồ Duyệt đột nhiên lại hạ giọng, "Cô có cảm thấy cái phòng này... hơi u ám không?"
Vốn bởi vì nửa câu đầu, Bạch Trà Quân muốn trả lời lại nhưng nghe nửa câu sau xong, cưỡng chế muốn đánh người, "Âm u gì? Phòng ở này lấy ánh sáng rất tốt."
"Ờ được..., được rồi, chắc do tôi nghĩ nhiều." Nói một được nửa, Hồ Duyệt lại cảm giác mình thần kinh, bất quá là làm cái ác mộng mà thôi.
"Lá gan cô nhỏ dữ vậy?" Bạch Trà Quân cảm thấy Hồ Duyệt lớn lên cao to thế, thoạt nhìn hùng hồn thực tế lại là tên thỏ đế.
"Tôi mà nhát gan?! Cô xem nhẹ tôi quá, thời đi học người người nhà nhà ai cũng kêu tôi 'Hồ lớn mật', nói cô nghe, mấy bộ phim Mĩ, Hàn, Nhật phim nào tôi chả xem qua rồi." Hồ Duyệt nhìn nhìn xung quanh, bộ dạng không quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-bien-nguoi-tim-em/1718421/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.