Ngồi trên xe cửa sổ đang mở, gió vù vù thổi vào thổi tan khô nóng, hai người đều không nói gì, Bạch Trà Quân thuận tay mở chút nhạc.
Vẫn là gần tới nơi rồi Hồ Duyệt nhịn không được kiếm chủ đề nói chuyện, "Nói này tôi vẫn thấy khá oan ức, trước kia tôi trêu chọc cô sao? Làm sao luôn như vậy nhằm vào tôi, cảm giác không chỉ là đơn thuần chán ghét mùi thuốc lá."
"Không nhớ rõ? " Bạch Trà Quân ngược lại càng kinh ngạc một ít.
"Hửm? Thật đúng là từng gặp qua? Ở đâu thế?" Hồ Duyệt nhất thời nghĩ không ra, xưa nay bản thân cô cũng đắc tội được kha khá người.
"Tại hôn lễ của Trương Vũ ngày đó." Bạch Trà Quân liếc liếc cô.
"Trương Vũ? Ai vậy?" Hôn lễ tham gia gần đây cũng chỉ có một, nghĩ nghĩ cái tên này, "Cái gì cô quen biết tên cặn bã đấy?"
Bạch Trà Quân thấy nàng phản ứng lớn như vậy, lông mày khẽ động, "Chẳng lẽ hắn trước đây là bạn trai cô?" Không phải nàng chỉ thích nữ nhân sao?
"Vợ hắn là bạn gái cũ của tôi." Nhắc đến chuyện này Hồ Duyệt liền không vui, mỗi lần nhớ đến đều khó chịu.
"Trách không được cô ngày đó như vậy."
"Tôi làm sao?"
"Cô mắng tôi."
"Tôi mắng cô??" Hồ Duyệt cẩn thận hồi ức lại, hình như là trước khi đi có đụng phải người nào đó, cho nên hung hăng chửi người ta một trận, "Chẳng lẽ....người đó chính là cô?"
Lúc đấy thật sự rất bực nên không để ý xung quanh lắm.
"Trí nhớ cùng cẩu giống nhau."
"Cút đi, tại cô lớn lên quá thấp, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-bien-nguoi-tim-em/1718417/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.