【True End – NGOẠI TRUYỆN: HEAVEN KNOWS – Có Trời Mới Biết】【2】
7.
“Những lời còn lại thật khó nói, ý nghĩa thì vô tận,”
“Những lời còn lại thật khó nói, ý nghĩa thì vô tận,”
“Những lời còn lại thật khó nói, ý nghĩa thì vô tận…”
Anh đặt lá thư lên ngực mình, lẩm bẩm nhắc đi nhắc lại nhiều lần.
Lại tỉnh dậy từ trong mơ lần nữa.
“Dư Ý.”
Đầu ngón tay anh vuốt ve mặt giấy, trong lòng lại có chút đau nhói.
8.
—— So lay down with me.
——Vậy nằm xuống với anh nào, chờ đợi cùng anh nào.
—— Let the river run dry. (Cứ để dòng nước mắt cạn khô đi)
—— Cho đến khi núi sụp đất nứt, sông cạn đá mòn.
Người đó đột nhiên xuất hiện trong cuộc đời anh, vô cùng hào phóng cho anh một nửa sự hiểu biết và hi vọng của mình vào cuộc sống.
Cô dễ dàng nhìn thấu vẻ ngoài lãnh đạm và kiên cường của anh, nhìn thấy linh hồn thất bại, chán nản đã trải qua vô số lần tái sinh – anh cho rằng nội tâm mình không mạnh mẽ và quyến rũ như vẻ ngoài của mình. Bỏ đi lớp vỏ ngoài sáng sủa, anh chỉ là một người bình thường có hơi tuyệt vọng.
Cuộc sống hàng ngày không hi vọng điều gì, ngay cả đồ ăn cũng mất đi màu sắc và mùi vị.
“Nhưng món anh nấu thực sự rất ngon đấy, anh trai à.”
“Anh trai à, anh không hiểu đâu, đây là món ngon nhất tôi từng được ăn từ lúc chào đời đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-anh-chieu-ta/3404855/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.