Nhiễm Văn Ninh lại trở về trong giấc mơ nước của mình. Cậu nhớ mang máng rằng bản thân cậu dường như đã phải trải qua rất nhiều chuyện trong "Vùng sông nước", nhưng đột nhiên nằm ở trong giấc mơ này của mình, cậu lại cảm thấy mình vừa nằm mộng thấy những chuyện vốn không hề tồn tại.
Cậu nhìn tầng mây là đà trên đỉnh đầu mình, tâm tư bay xa, sau đó lại khôi phục lại tinh thần.
"Mình đã ngủ bao lâu?" Nhiễm Văn Ninh đột nhiên ý thức được vấn đề như thế, sau đó, một cơn buồn ngủ rất mạnh mẽ đột nhiên kéo đến tiềm thức cậu. Nhiễm Văn Ninh còn chưa kịp tiếp tục suy nghĩ cẩn thận vấn đề này, cậu đã tỉnh giấc trong thực tế.
Nhìn thấy trần nhà trắng toát của bệnh viện trên đỉnh đầu mình, Nhiễm Văn Ninh bèn vặn vặn cái cổ đau nhức, sau đó nhìn xung quanh một chút. Cậu đang ở trong một gian phòng bệnh đặc biệt, không có ai ở bên cạnh cậu. Phía đối diện cậu có một chiếc đồng hồ treo tường, bây giờ là 9 giờ hơn, buổi sáng.
Nhiễm Văn Ninh ngắm nhìn cái đồng hồ treo tường nọ đến ngây ngốc. Mãi cho đến chín rưỡi mới có một nhân viên y tế mở cửa vào phòng. Người nọ thấy Nhiễm Văn Ninh tỉnh rồi bèn hấp tấp và vui mừng hỏi thăm tình hình thân thể của cậu. Sau đó, Nhiễm Văn Ninh mới hay mình không lạc lối, có điều, cậu vừa tỉnh khỏi "Vùng sông nước" lại lập tức ngủ tiếp, ngủ mãi ngủ mãi cũng được ba ngày rồi.
Gần đến giờ cơm trưa, nhân viên y tế mới nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-ac-mong/1176915/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.