🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Điều mà hắn tâm niệm trước nay chỉ có một, đó là mong cô có một cuộc sống yên ổn, trước kia là vậy, bây giờ sau khi biết được sự thật thì càng mong là vậy. Thế nên hắn sẽ làm hết sức có thể để cho cô có thể kê cao gối mà ngủ, không cần phải khóc lóc một mình.



Vũ Hinh chỉ khóc trước mặt hắn hai lần, lần đầu là vào 6 năm trước, lúc đó hắn tình cờ gặp được cô ở trên cầu vượt, lần thứ hai là vào mấy ngày trước, ở trong bệnh viện.



Chỉ hai lần, nhưng lần nào cũng đều tê tâm liệt phế, dáng vẻ quật cường của cô khiến cho hắn lòng đau như cắt.



Cô nhìn hắn ngồi ở đó, tiến đến rồi cúi người, Hoàng Cảnh Nghiên nhắm mắt cảm thấy môi mình có gì đó âm ấm, hắn chậm rãi mở mắt, gương mặt của cô phóng đại trước mắt.



Đôi con ngươi đen láy mang theo chút ngạc nhiên nhưng giây tiếp theo lại trở nên dịu dàng như nước, thật khó để thấy được khoé môi đang cong lên của hắn, bàn tay to lớn bắt lấy cổ tay mảnh khảnh của cô gái trước mặt, chẳng ai biết được hắn nâng niu đến nhường nào, sợ cô giật mình nên động tấc của hắn vô cùng nhẹ nhàng, kéo một cái, cô ngồi vào lòng hắn.



Cả hai người cứ thế dính môi vào nhau.



Châu Vũ Hinh vòng tay sang cổ hắn, Hoàng Cảnh Nghiên bế cô đứng lên rồi tiến vào trong phòng ngủ, từ lúc còn ngồi đến khi di chuyển vẫn chẳng buông ra.



Đặt cô ở trên giường, hắn

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tron-u-em-dung-mo/3375603/chuong-113.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Trốn Ư? Em Đừng Mơ
Chương 113: Bám lấy
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.