Hoàng Cảnh Nghiên ngồi ở phòng khách một lúc lâu mới rời đi, hắn vào phòng ngủ, nhìn cô gái nhỏ có chút say nhẹ mà cặp má đỏ hồng đến đáng yêu không nhịn được mà bật cười.
Với thế lực và tiền tài của hắn hiện tại để điều tra về quá khứ của một người đơn giản như uống một tách trà, ăn một miếng bánh.
Hắn có thể thăm dò tin tức về mẹ của cô thì đương nhiên có thể tìm ra được nguyên nhân vì sao 6 năm trước cô lại lựa chọn rời đi, nhưng hắn không có can đảm để làm việc đó.
Lỡ như cô thực sự vì tiền mà rời đi thì sao chứ?
Hoàng Cảnh Nghiên suy nghĩ việc này hàng trăm hàng ngàn lần nhưng lần nào hắn cũng đưa ra một quyết định.
Đó là nếu như thực sự là vậy thì hắn cũng sẽ trói chặt cô ở bên cạnh mình, cô vì tiền mà rời khỏi hắn, vừa hay hắn của bây giờ không thiếu tiền, vậy thì chuyện của quá khứ cứ để nó ngủ yên đi.
Chỉ cần sống tốt cho hiện tại là được.
Năm xưa hắn đã làm ra một số việc thực sự quá xấu hổ, cũng đã đối xử thô lỗ với cô.
Dù không có ý doạ nạt nhưng vô hình chung cũng đã kéo bè kéo cánh mà gây khó dễ cho cô, nụ hôn đầu của cô cũng chẳng hề lãng mạn.
Không những áp bức mà còn lợi dụng hoa khối muốn khiến cho cô ghen tuông nhưng biểu hiện của cô khiến hắn càng nghĩ lại thì càng cảm thấy vô cùng xấu hổ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tron-u-em-dung-mo/3363128/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.