Châu Vũ Hinh nằm ở trên giường quên cả thở, người đàn ông cúi đầu di chuyển khắp nơi trên cơ thể chẳng còn mảnh vải, da thịt mềm mại như tơ khiến cho hắn chỉ dùng một chút lực cũng đủ để tạo ra dấu vết hệt như cánh hoa anh đào, cô gái nhỏ nhắm mắt lại, gương mặt ửng lên, bàn tay đặt ở trên vai hắn run run.
Hoàng Cảnh Nghiên vòng tay ôm chặt lấy cô gái đang nằm dưới thân, hắn chôn đầu vào hõm cổ mãi chẳng chịu rời, bên tai cô vang lên tiếng gầm nhẹ hệt như mãnh thú của hắn, hơi thở nóng rực phả vào da thịt như sắp bỏng đến nơi.
Ngón tay hắn chu du khắp nơi, cô rùng mình, từng ngón chân co quắp lại, Vũ Hinh cắn môi dưới ngăn tiếng rên rỉ từ miệng mình phát ra, lúc tay hắn di chuyển nhẹ nhàng ở trên eo thon thì cùng lúc đó cúi đầu ngậm lấy cánh môi đang cắn.
Động tác của hắn nhẹ nhàng nhưng lại mang theo lửa bao vây khiến cho cô khó lòng trốn thoát, môi hắn mát lạnh nhưng đầu lưỡi lại trơn tru ấm nóng càn quét khắp khoan miệng, toàn bộ đều bị hắn nuốt xuống bụng.
Châu Vũ Hinh cảm thấy cứ như linh hồn bị hắn đoạt mất, đầu óc cô mụ mị chẳng thể nào nghĩ ngợi, dù xấu hổ nhưng cô cũng không có dấu hiệu phản kháng, ngay cả khi cảm nhận được ngón tay của hắn đang vạch mép hoa rồi đẩy vào bên trong thì cô cũng chỉ cong người.
Hắn hôn cô đến mức Vũ Hinh cảm thấy trời đất điên đảo, hương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tron-u-em-dung-mo/3359959/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.