🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Người đàn ông thả môi của cô ra, bắt đầu trượt xuống phía dưới, môi mỏng khẽ câu lên rồi cất cao giọng:



"Ở trên giường cũng lơ đãng, là do tôi không tận tâm nhỉ?! ".



Nói xong hắn liền chôn đầu vào giữa rãnh ngực mê người, ngón tay ấy bắt đầu thăm dò vào bên trong hoa viên.



Vũ Hinh cong người, ngón tay của hắn vừa dài vừa nóng, đẩy vào bên trong không chịu yên mà lần mò tìm kiếm gì đó, hoa viên nhỏ bé bị chèn vào không tránh khỏi cảm giác khó chịu, có chút đau, cô hít thở không thông, gấp gáp đẩy hắn ra nhưng người đàn ông vững như đá to, hắn ngậm lấy vành tai của cô, vừa cảnh cáo vừa an ủi:



"Ngoan, đừng động ".



Có thể không động được sao? Hắn khiến cho cô đau còn bắt cô phải nằm yên à?



Nước mắt trong suốt như trân châu của cô men theo gò má đỏ ửng chảy xuống thấm ướt một mảng trên chiếc gối trắng mềm mại như bông, Vũ Hinh cắn môi dưới, chân mày nhíu chặt khi cảm nhận được ngón tay ấy thọc sâu vào bên trong.



Hoàng Cảnh Nghiên cũng chẳng thoải mái là bao, ngón tay của hắn như bị hút vào hang động ẩm ướt và nóng bỏng ấy, hắn cố gắng lắm mới có thể tìm thấy nơi nhạy cảm nhất, cô gái nằm dưới thân phát ra tiếng rên rỉ, cơ thể cong lên, ngón tay đặt ở trên vai bấu chặt thì hắn càng được đà làm tới, ngón tay động mạnh và nhanh hơn.



"A, đừng… ".



Cô gái kháng cự, môi hé mở,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tron-u-em-dung-mo/3350495/chuong-57.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Trốn Ư? Em Đừng Mơ
Chương 57: Người đầu tiên (H)
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.